Mấy ngày nay, tâm tình Kỳ thật không tốt, vành mắt đen thật to lúc nào cũng đọng trên mặt hắn.

Mấy ngày nay, tâm tình Lận cũng thật không tốt. Kỳ yêu cầu càng lúc càng kỳ quái, chẳng lẽ dựng phụ nào cũng như vậy, lúc Lận thắc mắc quá mà hỏi, câu trả lời của Kỳ là xem thường, cộng thêm tức giận mà ngất đi. Cuối cùng lại bị Tề Thị Vân châm chọc mà hiểu ra…

Mấy ngày nay, tâm tình Tề Thị Vân cũng rất không tốt. Bởi vì tâm tình của Kỳ không tốt.

Cuối cùng, cả vương cung cũng tràn ngập không khí nặng nề.

“Nhanh lên, che hết những đồ vật hình tròn lại mau.” Lận lớn tiếng phân phó.

Chuyện là như thế này, đột nhiên Kỳ nằm mơ ác mộng mà sợ hãi, hai người gặng hỏi mãi mới trả lời, thì ra gần đây, Kỳ cứ mơ tới thứ gì đó hình tròn, to có, nhỏ có, đen có, trắng có, đủ mọi màu sắc kích cỡ, kết quả ban ngày, cứ nhìn thấy hình tròn là tâm tình Kỳ cũng trở nên tệ hại.

Cho nên, toàn bộ vương cung giờ đây đang xử lý tất cả những thứ hình tròn…

Trên bàn cơm, chiếc đũa của Kỳ bỗng dừng lại, Lận cũng Tề Thị Vân cẩn thận quan sát chung quanh, ngay cả bát cũng đã làm thành hình tứ phương rồi mà, chẳng lẽ vẫn còn hình tròn…

“Viên thuốc này… hình như hôm qua có mơ tới…”

Đầu đầy hắc tuyến, viên thuốc đương nhiên phải là viên tròn rồi. Tên vương bát đản nào hôm nay trực bếp hả??? Hai người trong lòng rống lên…

Ngày hôm sau, một tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên…

“A… cái thứ gì tròn to thế này… mau cầm đi!” Kỳ không biết có phải là vì có bảo bảo không mà tâm tình rất bất ổn.

“Đâu… đâu ạ!” Nghe thấy quát to, đám hạ nhân vội vàng chạy tới tìm cái thứ hình tròn.

Chốc lát sau, cả đám mồ hôi đầm đìa mà vẫn không thấy thứ đó.

“Chủ tử… xin hỏi chủ tử nhìn thấy ở đâu…” Tỳ nữ sợ hãi hỏi.

“To thế này còn gì…” Kỳ chỉ chỉ, nói.

Cả đám hạ nhân xấu hổ, cuối cùng mới dám nói: “Chủ tử, đó là bụng của người…”

Chân tướng chính là, Kỳ nằm mơ tất cả là vì cái bụng to tướng đè nặng hắn mà sinh ra ác mộng… Cho nên, Tề Thị Vân cùng Lận ba ngày nay cũng không có dũng khí bước vào cửa phòng Kỳ. Bởi vì lúc hạ nhân bẩm báo tình hình đã nói, Kỳ hô muốn phế hai tên cầm thú… Cho nên, hai người không thừa nhận bản thân là cầm thú đều tự giác không xuất hiện.