Ở phía strước nhà ga của thành phố Oue nơi tôi sống có một khu buôn bán rất sầm uất.
Vào ngày nghỉ. Tôi nhận được mệnh lệnh đi làm thằng bê đồ từ Ruri-senpai.
“..........À, chị đã nói vậy nhỉ ? Nhưng mà xin lỗi nhé, chị đùa đấy. À không, thực ra thì cũng khoảng 1 nửa là chị nói thật.”
Bước đến khu buôn bán rồi kéo mũ chùm đầu xuống, Ruri-senpai thú nhận bằng giọng nói nhỏ nhẹ trong khi núp sau lưng tôi………..Hiểu rồi, không phải bà chị muốn tôi làm thằng xách đồ, mà là do bản tính nhút nhát của mình nên senpai mới lôi thằng này ra làm “khiên chắn” trước đám đông.
Kyu, tôi tiến lên phía trước tìm kiếm theo chỉ thị của bà chị đang nhẹ nhàng túm lấy áo mình________Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã đặt chân đến cửa hàng quần áo nữ, một nơi rất là rực rỡ và hào nhoáng. Thực sự thì tôi cũng chẳng thích thú gì khi đến cái chỗ này.
“Tất nhiên là cậu sẽ vào cùng chị nhỉ ? Chị biết cậu không phải là loại người bạc tình bạc nghĩa mà.”
Nói xong, senpai túm lấy cánh tay tôi rồi kéo vào trong cửa hàng………..Mà, tôi chẳng bận tâm khi chị ta cứ víu lấy mình đâu. Cơ mà vì có hơi hiếu kì với biểu hiện của bà chị nên tôi đã thử quay sang nhìn.
“.....Fufu.”
…….Ruri-senpai đứng ở đó với vẻ mặt đã dịu đi, có lẽ chị ấy không nghĩ đang bị tôi dòm. Trong lúc tôi mải say sưa ngắm chị ta thì, đột nhiên bà chị quay sang nhìn rồi kêu lên “Ưm ?”. Tuy lần này không phải vẻ mặt lơ đãng nhưng nó lại dễ thương đến lạ thường.
Kh___không ổn, mau mau mùa đồ rồi én thôi. Tóm lại là giờ chọn quần áo nhỉ.
“V-vậy chị đi thử đồ chút nhé………..Cậu mà biến mất là chị sẽ giận đấy nhé ?”
Sau khi nhắc nhở tôi hết lần này đến lần khác với vẻ lo âu xong, senpai bước vào trong buồng thay đồ. Vừa nghĩ về bộ trang phục mà cô ấy thay, tôi vừa lầm bẩm mấy chuyện tầm phào.
“Bộ đồ hở hang như vậy mà……...senpai cũng định mặc sao.”
Và rồi câu hỏi trong tôi ngay lập tức hiện ra với một tình huống ngoài sức tưởng tượng.
Vì sao ư, bởi lẽ người vừa mở cảnh cửa buồng thay đồ sau vài phút
ở bên trong ấy không phải Ruri-senpai_______mà chính là Himeyuri.
“Jaa ! Nihihi, Yuu-kun có ngạc nhiên không ? Cậu ngạc nhiên đúng không ? Fufufu, chị đến đây là để biến hình đấy. S-sao ? Cậu thấy có hợp không ?”
“A, à, e-to, A…….Himeyuri.”
Vừa nói lấp lửng, tôi vừa đỏ mặt. Vẻ ngoài của Himeyuri với bộ ngực đã được cường điệu hóa………..cơ mà, có gì đó sai sai.
“Có một chuyện tôi muốn hỏi………..có phải cô quên miếng đệm lót không ?”
“! ! ! ? ? ! ! ? A, a, e, to__________C, cậu mau quên hết điiiiiii !!”
Mặc bộ quần áo không hợp với cỡ ngực của Himeyuri, cô ấy đã để lộ đồ lót của mình. Mặt đỏ tía tai, cổ nhanh chóng lấy hai tay che ngực rồi lại chui vào buồng.
……….Phải, là Himeyuri. Himeyuri Nanase.
Hình thái thứ 2 của Ruri-senpai, cô gái có bộ ngực đầy đặn và là hình mẫu lý tưởng của chị ấy.