#mctdt_archive
Hàng campagin retweet từ official website của Imoza
Trans: Mình chỉ thích đủ thứ.
=================================
Hôm nay được nghỉ học. Vì chịu ảnh hưởng của cúm hay cái gì đấy nên cả nước được nghỉ học. Cơ mà cái đấy thì sao chả được, sự thật trước mắt tôi chỉ đơn thuần là được nguyên một ngày để dồn vào việc của “Kuroyagi” [note23445] mà không phải vác xác tới trường kìa.
Tắm rửa gội đầu với tinh thần sảng khoái xong, trong lúc tôi vừa hạ quyết tâm giải quyết hết đống công việc còn tồn đọng khi bước về phòng thìー
- Chào buổi sáng~
- …… Sao mày lại ở đây
Đang ngồi trên ghế làm việc của tôi lắc qua lắc lại như đang chơi mấy con ngựa bập bênh ở trong công viên là con bé hàng xóm phòng bên. Là em gái của bạn thân tôi Kohinata Ozuma, không ai khác chính là Kohinata Iroha.
- Trường hôm nay cho nghỉ học rồi nên em sang đây chơi đó! Quào~ Hôm nay được nguyên ngày thảnh thơi luôn nhaaaaaa☆
- “Thảnh thơi luôn nhaaaaaa☆” cái đầu mày. Anh đã bảo không có chuyện gì cần thiết thì đừng có bò ra ngoài rồi mà, cút về nhà mày ngay cho anh!
- Nhưng mà nhà của senpai cũng coi như là nhà của em rồi mà
- Hoang đường
- Ừm~ Thế thì là do có công việc đi! Giờ mấy ông làm công ăn lương cũng đi làm hết cả thôi. Nếu em bảo là sang đây để làm công việc thì ô kê nhá!
- Đừng có gộp cái việc đi cà khịa anh mày với hoạt động kinh tế hộ anh cái. Làm thế là thất lễ với mấy ông bố đang gồng mình lên làm việc ngoài kia lắm đấy biết không?
- Với nghề nghiệp của Iroha hiện nay là “Cô gái hay lui tới phòng của senpai” thì không phải đây là công việc quá tuyệt vời hay sao?
- Rảnh quá đừng có tạo ra mấy công việc phiền phức vậy coi. Tới giờ anh mày phải làm việc thật rồi nên trả ghế đây cho anh, xùy xùy
- Á?! Ế ế, mồ, nhột quá senpai!?
Cầm cái khăn tắm vừa dùng xong lúc nãy phết vào mặt em nó như kiểu dùng cây chọc mèo, Iroha vừa nhăn mặt vừa nhảy ra khỏi ghế.
- MỒー! Cứ suốt ngày nghĩ xấu em không à! Tới nước này rồi thì em cũng nói huỵch toẹt suy nghĩ của em ra đây! Người ta toàn tâm toàn ý muốn gặp anh lắm nên mới làm vậy chứ bộ!
- Aaaaaaaaaa phiền phức vãiiiiiiiiii! Khó lắm mới có được ngày nghỉ thế này, mày làm ơn tha cho anh mày làm việc cái!
Nghĩ thầm trong bụng thần phật độ mình không bị cảm cúm gì rồi, ráng cầu mấy ổng tha cho mình mấy vụ thế này rồi mà cũng vô phương, rốt cuộc thì tiến độ ngày hôm nay cũng chỉ được 1.5 lần so với bình thường.
Cứ nghĩ là không phải đến trường thì dành nguyên ngày tập trung vào công việc có khi sản lượng đạt được gấp 3 lần đấy, đời không như là mơ...