[Câu truyện này chắc được diễn ra vào khoảng volume 1]
Câu truyện về ông già được gọi là thần chiến tranh!
"Này ông gì ơi. Nếu ông cứ ngủ ở mấy chỗ này thì ông sẽ bị cảm lạnh đấy? Ông cũng sắp về trời rồi, nên ông hãy chân trọng khoảng thời gian mà ông còn lại ở dương gian đi."
đã được một tháng từ khi nhiệm vụ thăm dò hành tinh này bắt đầu.
Các kết quả điều tra về các nguồn tài nguyên dưới lòng đất, các sinh vật sống và những thứ như vậy, dường như chỉ ra rằng Kisaragi hoàn toàn có thể dễ dàng chinh phục hành tinh này.
Tôi đang định báo cáo điều này và quay trở lại trụ sở, nhưng...
"Oh? Cháu đang lo lắng cho ông ngoại của mình đấy à? ...Để xem nào, đúng rồi. Cháu là cháu trai của ta, Carlos đúng không."
"Ai là Carlos cơ? tui oánh ông bây giờ. Gọi tôi là Alice-san, ông già."
Ông già đang ngủ gật trong khi phơi mình dưới ánh nắng bên trong sân của lâu đài vừa nói một câu vớ vẩn.
"Đầu tiên, Carlos là tên của con trai. Còn tôi trông giống con trai ở chỗ nào?"
"Hmmm, quả thật là vậy. Nhưng nếu cháu không phải là Carlos, vậy cháu là ai...? Trong số tất cả những đứa cháu của ta, ta không nhớ có đứa nào tên là Alice cả..."
"Tôi không phải là cháu của ông, đồ ông già lẩm cẩm."
Ông già này đang ngủ trong một tư thế kỳ lạ. Ông ta đang ngủ trong khi ngồi trên một chiếc ghế dài với hai tay đặt trên một cây gậy, và bằng một cách nào đó ông ta vẫn dữ được thăng bằng.
Thật là sai lầm khi đã bắt chuyện bởi vì tôi cảm thấy tò mò với cách mà ông ta dữ thăng bằng.
"Tôi xin lỗi vì đã đánh thức ông. Ông cứ ngủ tiếp đi."
"Heh, heh, đừng vội vã thế chứ cô gái trẻ. Sao cháu không tiếp chuyện với lão già này một chút đi."
Vừa nói, ông ta vừa lấy một thứ gì đó ra từ trong túi.
"Đây, ta có kẹo này. Ta sẽ cho cháu kẹo, nên cháu hãy lắng nghe câu truyện của lão già này một chút đi nhé."
"Ông có muốn bị bắt không hả ông già kia?"
Ông già này định cho kẹo một cô gái trẻ có khuôn mặt baby.
"Khoan đã! Đến cả việc ta cho kẹo cho cháu gái ta cũng không được sao!? Cái thế giới này bị gì vậy!?"
"Tôi đã nói là tôi không phải cháu trai hay cháu gái của ông rồi mà. Mà được thôi, nếu như ông định kể cho tôi nghe một cái gì đó thú vị, vậy thì tôi sẽ bỏ ra một chút thời gian vậy."
Đây có thể là một tình huống khá nguy hiểm nhưng việc này cũng là để thu thập thông tin.
Ông già bắt đầu cười toe toét và trông như thể ổng thực sự vui mừng khi nghe tôi nói điều đó, có lẽ là vì chẳng ai thèm đoái hoài đến ổng.
"Được rồi, được rồi! Vậy để ông kể cháu nghe câu chuyện anh hùng về việc ông đã đối đầu với hơn mười ngàn quân từ quân đội quỷ vương nhé."
"Ông già, tôi không có hứng thú với câu truyện ảo tưởng của ông. Mà ông cũng lơn tuổi rồi, nên chắc là ông cũng có nhiều kiến thức phải không? Chỉ cần nói cho tôi nghe về những sinh vật nguy hiểm đang tồn tại trông khu vực này là được rồi."
Ông ấy trông có vẻ khá buồn sau khi bị tôi từ chối lắng nghe câu truyện anh hùng của ổng.
"Những sinh vật nguy hiểm à... giờ nhớ lại, cái hồi mà ta vẫn còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, cái thứ khiến ta chật vật nhất là một loài côn trùng được gọi là 'ong bò cạp'. Nó là một loài quái vật nguy hiểm sở hữu sự cứng cáp và nọc độc của một con bò cạp, bên cạnh đó là sự nhanh nhẹn và tính bầy đàn của loài ong. Nếu cháu mà gặp một con, thì phải sử lý nó ngay lập tức trước khi nói đi gọi bạn nó đến."
"Con đó nghe có vẻ khá rắc rối đấy. Thế mấy con ong đó thường xuất hiện ở đâu vậy?"
Ngay khi tôi vừa hỏi ông ta xong.
Ông ta liền thả cây gậy ra và ngay lập tức vung tay lên phía trước, và một con ong liền rơi xuống trước mặt.
"Đây là một con ong bò cạp. Cháu thấy chưa? Nó rất bự và cứng cáp đúng không?"
"Vậy là chúng có thể xuất hiện ở bất cứ đâu chúng muốn. Ông già, mau đưa tôi con ong đó đi. Tôi sẽ cáo cáo nó lên công chúa để chuẩn bị tăng cường an ninh."
"Thêm một chút thông tin cho cháu là chúng ăn rất ngon và ngọt khi ăn sống. Nó cũng rất tốt cho cơ thể cháu vì nó có rất nhiều chất dinh dưỡng."
"Ông già, làm sao mà ông lại có thể bỏ nó vào trong mồm được vậy hả!? Chẳng phải ông nói là nó có độc sao!?"
Sau khi nhai xong con ong trong mồm, ông ta nhổ cái ngòi của nó rồi dùng nó để xỉa răng.
"Dạ dày của cháu sẽ trở nên mạnh hơn khi về già đấy. Nếu cháu ngâm nó vào trong một loại rượu mạnh nào đó, thì nó sẽ trở thành một loại rượu chữa bệnh."
"Uh được rồi. Tôi có đủ thông tin rồi. Quan trọng hơn. tôi phải đi báo cho Tirris là loài ong đó đang xuất hiện ở đây..."
Khi tôi chuẩn bị rời đi thì ông ta bỗng dưng nắm lấy tay tôi.
"Nếu là mấy con ong đó thì cháu không phải lo đâu. Chúng thường hay sống yên tĩnh trong rừng sâu cơ."
"...? Nếu là thế thì chẳng phải đấy là một vấn đề lớn khi chúng lại xuất hiện ở đây ư?"
Ông già bỗng dưng làm một vẻ mặt đắc thắng.
"Chắc là nó đến để lấy lại cái tổ ông mà ông đã cướp của nó đấy. Ông đã xử lý hết bọn chúng rồi nên cháu không cần phải lo đâu... Này! cháu không được bỏ đi khi người lớn đang nói chuyện chứ!"
Tôi đang định đi báo cáo chi Tirris về ông già này, nhưng ông ta không chịu bỏ tay tôi ra.
"...Ông buồn cười thật đấy ông già. Mà thôi, chắc cũng không quan trọng. Cái tên chiến binh của bọn tôi chắc là sẽ ổn kể cả khi có bị mấy con ong đó đốt, và anh ta là loại người không quan tâm đến những việc không có liên quan đến mình. Ông già, nếu như ông cho tôi vài con để làm mẫu, tôi sẽ giữ bí mật cho ông."
"Được rồi, được rồi. Alice-chan không muốn ăn kẹo, mà cháu muốn mật ong chứ gì? ông hiểu rồi, ông sẽ mang cho cháu cái tổ ong ngon nhất luôn."
"Tôi đã nói là tôi muốn con ong chứ không phải tổ ong rồi ư?"
Nhìn thấy ông già đang trong tâm trạng tốt, ổng đang đi đâu đó để kiếm tổ ong làm tôi chợt nhớ ra vài thứ.
"Này ông ơi. Chẳng phải ông bảo là loài ong đó chỉ sống ở trong rừng thôi sao?"
"Đúng vậy. Chúng xây tổ ở tận xâu tít trong rừng, nên cháu không cần phải lo đâu. Cái con ông mà bám theo ông tới đây chắc cũng là con cuối cùng rồi."
"...Làm thế nào mà ông lại có thể mang cả một cái tổ ong từ rừng về đến đây được?"
"Thì ông già này chỉ đơn giản là vào đấy rồi mang nó đi thôi."
.........
"Vậy còn con ong mà ông đã xử lý nó lúc nãy thì sao?"
"Thì ông già này kiểu YAH một cái rồi bắt nó thôi. Ông sẽ chia cho cháu mấy con ong như đã hứa, nên cháu không được nói cho Tirris-sama việc ông đã đi lấy tổ ong đâu nhé, được chứ?"
........Tôi chợt nhận ra mặt của ông già này trong sắp giấy tờ lý lịch trước kia.
Đây là ông già mà Số 6 đã rất muốn có được hồi trước.
Trong khi nhìn theo bóng lưng của ông già đang trên đường đi bắt ong…
Tôi quyết định sẽ trì hoãn việc báo cáo điều tra về hành tinh này thêm một khoảng thời gian nữa.
"Nếu hồi trước mình mà nghe cậu ta và chọn ông già này vào trong đội thì sẽ ra sao nhỉ..."
-END-