Mở đầu

Giữa tháng 10.

Tiếng chuông tan học điểm. Tôi đứng trước cửa căng tin, hồi hộp chờ đợi khoảnh khắc ấy đến.

Trong lúc đứng dõi theo tấm lưng của những công nhân đang tất bật tháo dỡ những dải ruy băng in dòng chữ “BẢO TRÌ”, tôi tiện tay lấy ra Tập san “Tin vắn” số mùa Thu của trường Trung học Tsuwabuki. Về cơ bản thì đây là bản tin tổng hợp do CLB Báo chí trường tôi phát hành.

Song mối bận tâm hàng đầu của tôi không phải thành tích hoạt động của các CLB, lại càng chẳng dính dáng gì tới tít báo về Lễ hội Văn hóa đang cận kề, mà là một mẩu tin nhỏ từ ban quản lí trường nằm lọt thỏm ở một góc trang báo.

<Nhà vệ sinh trong khu vực căng tin sẽ đóng cửa tạm thời cho tới ngày 14 tháng Mười nhằm phục vụ công tác tu sửa>

...Đúng rồi đó. Những chiếc vòi nước đặt trước cửa căng tin đã được nâng cấp cùng đợt. Và hôm nay chính là ngày kết thúc công tác tu sửa bảo trì. Toán công nhân đang thu dọn ra về sau khi hoàn tất công việc. Thấy vậy, tôi vội vàng nhét tờ báo vào túi áo khoác.

「Tới lúc thử nước vòi mới rồi.」

Vừa dợm tiến lên một bước, tôi chợt nghe thấy ai đó đang lao về phía mình. Cái tiếng chân nam đá chân chiêu này rất ư là quen thuộc.

Tôi quay người lại xác nhận. Quả nhiên là Komari Chika.

Nhỏ cũng thuộc khối 10 giống tôi, và cả hai đều là thành viên trong CLB Văn học. Khi nhắc tới độ thông hiểu về hệ thống nước trong ngôi trường này, thì tới tôi cũng phải ngả mũ kính cẩn trước nhỏ.

Hai tay chống đầu gối, Komari vừa thở hồng hộc vừa ngước lên nhìn tôi.

「C-cậu tới rồi ư, Nukumizu?」

「Ồ, Komari cũng không hề chậm trễ nhỉ.」

Tôi quá rõ lí do đã khiến Komari phải vội vã tới đây.

Thông thường, nguồn cấp nước của những công trình cỡ lớn như trường học sẽ nằm trong một bình chứa lớn được đặt trên nóc tòa nhà. Tuy nhiên, sau lần nâng cấp này, chúng tôi đã có thể tận hưởng thứ được gọi là nguồn cấp nước trực tiếp. Hay nói cách khác, giờ đây học sinh toàn trường đã có thể uống nước trực tiếp từ ống nước máy.

Đó chính là hệ thống nước vòi mới tinh của trường Trung học Tsuwabuki. Và đời nào người như Komari lại có thể bỏ lỡ cơ hội trời cho để thử sức này.

「Yên tâm, có nhiều hơn một vòi. Chúng ta cùng uống nhé?」

「T-tôi không tới vì nước vòi. T-theo tôi.」

Komari níu lấy mép áo khoác của tôi và bắt đầu đi về phía dãy lớp học.

「Ơ, gượm đã, cậu tới đây không phải để thử hệ thống nước mới ư?」

「L-lúc nãy, nhân giờ ra chơi, tôi đ-đã lẻn ra ngoài thử trước rồi.」

Đúng là đồ lươn lẹo.

「C-chúng ta cần tới CLB.」

「Thôi được rồi. Đừng có kéo áo tôi nữa.」

Tiếp tục giằng co sẽ chỉ tổ khiến áo khoác của tôi thêm nhăn nhúm. Hừ, thật là phiền phức mà.

Tôi thở dài và để mặc Komari dẫn mình đi...