Tôi, Andou Haruka hiện tại đang để ý tới một “cậu con trai”.
“Sắp đến 11 giờ đêm rồi……Cũng đã đến lúc, Akito-kun sẽ gọi điện cho mình!”
Cậu ấy là kouhai Asai Akito-kun, và ở chung câu lạc bộ trò chơi với tôi.
Người duy nhất mà tôi có thể mở lòng ở trên trường.
Mặc dù vậy, Akito-kun hoàn toàn không nhận ra cảm xúc đó của tôi! Dù thế nào thì cũng phải gây chú ý với em ấy, và bây giờ tôi vẫn cố gắng thu hút……Nhưng, em ấy cuối cùng cũng đã gọi điện cho tôi bằng hình phạt—
“—Hình phạt gọi điện cho mình, là có ý gì thế!”
Mà, chính mình là người đã nói là hình phạt mà nhỉ……
“Bởi vì! Akito-kun ấy nhé, mặc dù mình đã dùng hết dũng khí để trao đổi cách liên lạc……vậy mà chẳng thèm gửi cho mình một tin nhắn nào cả!”
Nhưng, mình cũng không có dũng khí để liên lạc với em ấy……vì vậy, chỉ còn cách lấy hình phạt đó làm lý do và bắt em ấy hứa……
“Ehehe……không biết em ấy có gọi cho mình sớm không nhỉ♪ Bởi vì mình rất mong chờ cuộc gọi này nên đã uống hết nước tăng lực và chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy rồi”
Akito-kun, đêm nay chị sẽ không cho em ngủ đâu nhé!
Ba mươi phút sau……
“Tại sao em ấy không gọi cho mình cơ chứ~!”
Akito-kun, đồ nói dốii—!
[Vậy thì, em hứa rồi đấy! Chị sẽ không tha thứ nếu em nói dối đâu đấy!?]
—Chẳng phải em đã nói thế sao!
“Ưư……N-nếu vậy, mình sẽ gọi cho Akito-kun……”
—Không thể, không thể! Mình không thể làm được! Nếu có thể gọi cho em ấy, thì ngay từ đầu đã không phải khổ sở như thế nàyy——!
“Bởi vậy, mình mới lấy hình phạt này để làm lời hứa vậy mà……”
Akito-kun, có việc bận gì đó chăng?
Hay là, đã ngủ mất rồi……?
“Nếu, em ấy ngủ rồi, mình cảm thấy có chút tội nghiệp khi gọi điện và đánh thức em ấy……”
Nh-nhưng, em ấy đã hứa “11 giờ đêm em sẽ gọi cho chị” mà nhỉ!? Vậy mà, đã qua 30 phút rồi mà vẫn chưa thấy gì, đúng là lạ thật đấy!?
“Ưư~! Nếu em ấy nói “Quên mất”, mình tuyệt đối sẽ không tha thứ……Sau đó, mình sẽ bắt em ấy ăn hàng ngàn con cá nóc nhím, chứ đừng nói là hàng ngàn cây kim”
—Cuối cùng thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên, ngay khi tôi đang nghĩ như vậy.
“—Cuối cùng, Akito-kun đã gọi cho mìnhhh~!?!?”
Mồ, Akito-kun! Gọi muộn quá đấy! Có biết bây giờ là mấy giờ rồi không!? Cơ mà, mình cũng đã chuẩn bị tinh thần khi cứ nghĩ rằng em ấy sẽ không gọi cho mình……Nh-nhưng! Em ấy lại gọi cho mình ngay lập tức……A, ưư~, yay! Trước hết thì, mình cứ nhấc máy cái đã!?
“AA-Alô! A, Akito-kyun!?”
[A, Haruka-senpai. Em xin lỗi vì đã gọi cho chị muộn như vậy……. Em là Akito đây]
Tốt quáa~! Akito-kun, thật sự đã gọi cho mình……
Ehehe~♪ Vui quá……
“Mồ! Thật sự muộn lắm đấy! Chị đã đợi từ nãy đến giờ đấy!?”
Nhưng, vì là Akito-kun nên hẳn phải có lý do gì đó……!?
“Nhân tiện thì……tại sao em lại gọi muộn như vậy?”
[À ừm, em xin lỗi…… Em quên mất là phải gọi cho chị]
“Ueeeee!? Em thật sự đã quên saooooo!?”
Cái gì thế này!? Mặc dù mình đã đợi em ấy như thế~!? Mồ, bực thật đấy!
“Rốt cuộc, em đã làm gì thì mới quên gọi cho chị chứ!”
[À, à ừm……E-em đã vào ngâm bồn……]
“Fue!? Ng-ngâm bồn!?”
—Chuyện đó, Akito-kun……không lẽ, bây giờ đang “trần như nhộng”!?
“A, Akito-kun……? Chị có điều muốn hỏi……”
[V-vâng…… Haruka-senpai, chuyện gì thế ạ?]
“Chị muốn hỏi……bây giờ Akito-kun……tr-trông như thế nào nhỉ~?”
[Thì em mặc quần áo ở nhà như mọi khi ạ?]
“Tại sao chứ!!”
[Chuyện gì cơ ạ!?]
Ưư~……Akito-kun là đồ ngốcc! Bình thường thì, cũng phải choàng khăn tắm ở trong phòng chứ! Tại sao lại mặc quần áo ở nhà!
[À ừm……Haruka-senpai đã mong đợi gì ở em sao……?]
“Hả!? Kh-không có gì……Chị không có mong đợi điều gì cả!? Th-thật đấy?”
[Mà, không có gì thì tốt rồi……]
“Th-……”
M-mình đã lừa được em ấy rồi nhỉ! Nhỉ!? Fuu……Quả đúng là, mình! Là một senpai có thể ứng phó một cách bình tĩnh, vào những lúc như thế này♪
[Vậy thì, Haruka-senpai. Đến lúc vào vấn đề chính……]
“Ừ, ừm!”
Đúng rồi! Nhớ lại thì đây là hình phạt mà Akito-kun phải trở thành bạn nói chuyện của mình đến khi buồn ngủ nhỉ! Mà, việc quên gọi điện là phạm lỗi nhỉ……?
Nhưng, em ấy đã gọi cho mình rồi, chuyện tha lỗi với tư cách là một senpai cũng rất quan trọng♪
Hơn nữa, cuộc trò chuyện tình tứ này, bây giờ—
[Mau đi ngủ đi]
“Chẳng phải kết thúc hơi sớm sao!?”
Sớm quá đấy! Tại sao lại cứ cố gắng cúp máy ngay như vậy chứ!?
Nói chuyện nhiều hơn nữa đi!
[Eh? Bởi vì……đây là “cuộc gọi nhắc đi ngủ” này để nhắc Haruka-senpai đi ngủ mà nhỉ……?]
“Cái “cuộc gọi nhắc đi ngủ” này là sao chứ!?”
[Không được sao? Em thấy cái tên đó hay mà……]
Cái đó, chắc chắn là em ấy chơi chữ nhỉ!?
Ngoài ra, nghe nó rất đơn điệu……Ít nhất thì cũng có “Good Night” ngược lại với “Good Morning” mà nhỉ!?
“Hơn nữa, cho dù em có bảo chị đi ngủ sớm……thì chị cũng không thể ngủ được, vì chị lỡ uống nước tăng lực……”
[Tại sao chị lại uống nước tăng lực trước khi đi ngủ chứ!?]
“Ugu-! Ch-chuyện đó……”
Mình không thể nói là muốn nói chuyện với Akito-kun lâu hơn……
“Đã cất công gọi rồi, chị nghĩ có thể thức đêm chơi game với Akito-kun!”
[Mục đích của cuộc gọi này, là để không cho Haruka-senpai thức đêm chơi game mà nhỉ!?]
“Ưư……Đúng là như vậy……”
[Hơn nữa, em phải làm gì để chị ngừng chơi game đây……]
“Chuyện đó……Này! Nhà Akito-kun cũng có mạng nhỉ!? Vì thế, chơi game online đi!”
[Mà, cũng không phải là không được……]
Đ-được rồi……Phản ứng này, thực sự là không phải em ấy không thích nhỉ!
“Còn nữa, nếu em cúp máy, thì không phải là hình phạt đúng không? Bởi vì, hình phạt này là Akito-kun bạn nói chuyện của chị nhỉ!”
[Vốn dĩ em cứ nghĩ đây là cuộc trò chuyện ngăn không cho Haruka-senpai thức đêm cơ……]
“Uguu-! Đ-đúng là như vậy……”
Nhưng, chị muốn nói chuyện với Akito-kun nhiều hơn nữa……mình không thể nói ra lời nói xấu hổ đó—!
Thế nhưng, bắt Akito-kun thức đêm chơi với mình thì không biết phải chơi bao nhiêu trò nhỉ? Nếu vậy thì, mình sẽ bắt em ấy chơi…….
[Haa……Thế thì, chỉ một trận thôi nhé?]
“Eh?”
[Ch-chơi game…online nhỉ?]
“……Ừm! Chơi, chơi! Chơi thôi! Game online!”
Mồ~! Cứ thích lấy lý do, chứ thật sự chẳng phải Akito-kun cũng muốn chơi game sao♪
Mà, Akito-kun cũng là một gamer không có bạn giống mình, nên là làm sao có thể cưỡng lại sức hút của “Game online” chứ!
[Thay vào đó, kết thúc trò này, chỉ phải đi ngủ nhé!]
“Kh-không sao đâu! Vừa nãy, chị mới uống thêm một lon nước tăng lực nữa, nên không buồn ngủ chút nào hết!”
[Em đã bảo, tại sao chị lại uống nước tăng lực chứ?]
Bởi vì, bây giờ vẫn là ban đêm nhỉ!