Chúc mừng năm mới mọi người! Thả một chap đón giao thừa nhé xd

==============

<Góc nhìn của Seika>

Bỗng, khi mọi thứ đang yên lặng thì vang lên hắng giọng của mama. Xin lỗi mama, suýt nữa con quên mất có mama ở đây.

“Chắc hai đứa đang hẹn hò phải không?”

Khi tôi còn chưa kịp ngạc nhiên, Kou-chan đã lên tiếng:

“Không, tụi cháu không phải như vậy đâu ạ.”

Cậu ấy phản bác nhanh quá, mà có cần phải nhanh thế đâu. Kou-chan bình tĩnh quá rồi đó...

“Thật sao? Nhưng khi cô vào, không khí giữa hai đứa có vẻ khá lãng mạn đấy?”

“K-không đâu ạ, không phải vậy đâu ạ.”

Cậu cứ bình tĩnh quá, Kou-chan... làm tớ hơi buồn đấy. Mà c-cũng không phải là tớ thích cậu hay gì đâu.

“Cháu chỉ ôm Seika một chút thôi, không có sự đồng ý ạ.”

Cậu ấy không bình tĩnh chút nào—!?

“Cái gì cơ?! Đó gọi là cưỡng ép rồi đấy! Bình tĩnh lại đi!!”

“C-cưỡng ép?! Tớ không thể nhận thêm tiếng xấu đấy nữa đâu... Cha, mẹ, xin hãy tha thứ cho con vì con không hiếu thảo…”

“Lâu rồi mới nghe câu đó!”

Aaaa, trời ạ, thật là một đống hỗn loạn. Mama nhìn bọn tôi rồi cười sảng khỏe. Lâu lắm rồi tôi chưa thấy Mama cười như vậy.

“Ahahaha. Haa~, mấy đứa trẻ này vui tính ghê. Không thể tin là cháu lại dám nói ‘không có sự đồng ý’ với mẹ của một cô gái đấy... Aah, thật là thú vị.”

“Dạ, thật ra có sự đồng ý ạ.”

Tôi thêm vào để làm rõ. Hay nói đúng hơn, chính tôi là người ôm cậu ấy.

“Mẹ biết mà. Cái việc con và một bạn con trai ở riêng trong phòng cũng có nghĩa là con có tình cảm với...”

“Aaaa! Mama không cần nói thêm mấy cái đó đâu!”

Ngay khi cuộc tranh cãi giữa mẹ và con chuẩn bị nổ ra, Kou-chan ngước sang nhìn đồng hồ. Không khí trong nhà cũng vì thế mà yên tĩnh hơn "Chắc cũng sắp đến giờ rồi," Kou-chan nói và đứng dậy.

“À, quên mất. Đây là cho cậu. Tớ nghĩ cái gì có thể ăn hết nhanh sẽ tốt hơn. Mặc dù có thể nó đã nguội rồi.”

“Ôi trời, xin lỗi cháu nhé.”

“Vâng, đây là Imagawa-.”

“Imagawa Yoshimoto?”

Cậu ấy thật sự…! Tôi mới rời mắt một chút mà cậu ấy đã…

“Con nói gì vậy?”

Mama đưa mắt nhìn tôi như thể đang nhìn một sản phẩm lỗi, vừa lúc đó mama lấy ra một cái gói trắng từ trong túi giấy mà mama nhận được.

“A, bánh imagawayaki đây đúng không?”

“Vâng ạ, có hơi đột ngột nên cháu chỉ tìm thấy cái này thôi.”