Con người trao gửi yêu thương đến người kia, như thể là tưới nước cho hoa vậy.

Phương pháp ấy rất ư là đa dạng, từ những thứ dễ hiểu như là tiền bạc, của cải, hay là sự ấm áp của con người cho đến những thứ chỉ thoạt nhìn thôi thì sẽ khó hiểu như là lời nói hay là thái độ gay gắt.

Người người trao gửi yêu thương đến người kia theo cách riêng của chính mình[note58639].

Chỉ là, chỉ như thế thôi thì chắc gì đã nảy mầm.

—Có người thì có thể chấp nhận dù là dưới hình thức nào đi nữa.

—Có người thì chỉ chấp nhận những cảm tình dễ hiểu.

Nhiều loại người vân vân mây mây như thế tồn tại, đôi bên hợp với nhau thì hạt giống ấy sẽ nảy nở.

Nhưng mà, ngược lại nếu không hợp nhau thì sẽ giống như thể rót nước vào một cái bình hoa có lỗ, để rồi nó cứ dần dà mà thoát ra bên ngoài.

『Thưa ba. Con được một trăm điểm tuyệt đối ạ!』

『Thế à......Con cái nhà này thì thế là bình thường thôi. Quan trọng hơn là ta đang làm việc. Nếu chuyện chỉ như thế thì tránh ra đi』

『D-, dạ』

Do đó mà sự tương thích giữa một thiếu nữ nguyện cầu cảm tình dễ hiểu và một bậc phụ huynh chỉ sống vì công việc đương nhiên sẽ cực kỳ tồi tệ rồi.

Hạt giống trong cô thiếu nữ đã chẳng nảy mầm cho đến khi trở thành nữ sinh cao trung.

Cô tự dặn lòng mình, rằng thế này là chuyện bình thường.

Cô đã và đang sống mà không biết đến yêu là gì cả.

『Em thấy chị làm việc hết sức mình nên muốn giúp một tay』

Vào ngày nọ ấy, khi mà cô thiếu nữ đang buồn bã làm việc một mình thì cậu thiếu niên kia xuất hiện.

Cậu thiếu niên hiền lành dành cho cô những cảm tình vô điều kiện mà không yêu cầu cô đáp lại, một cách thẳng thừng và dễ hiểu.

Vì thế mà cuối cùng, cậu đã làm hạt giống tình yêu nảy mầm.

Nó quá đẹp và quý giá đối với một cô thiếu nữ đã chẳng biết đến tình yêu.

Thế nên cô đã cố hết sức mình.

Để làm cho bông hoa này có thể tiếp tục nở.

Để có thể mãi mãi nhận lấy cảm tình mà cậu trao cho.

Nhưng mà, hiện thực thật tàn nhẫn.

Khác với bản thân cô, xung quanh cậu còn có những bông hoa đẹp đẽ khác.

Người được cậu chọn cuối cùng lại là một đứa con gái khác, không phải cô thiếu nữ.

Vì thế mà cảm xúc của cậu giờ chỉ dành cho một người, làm cho bông hoa trong cô thiếu nữ héo tàn.

Nếu là bình thường, khi héo tàn rồi thì cô sẽ vứt đi.

Nhưng mà, trên tay cô thiếu nữ chỉ có một cành hoa, dù cho có héo tàn đi chăng nữa, cô đã chẳng thể nào vứt bỏ.

Và rồi ít lâu sau kỳ tích đã xảy ra, khi mà cô tha thiết một ngày nào đó sẽ lại được cậu thiếu niên ấy dành tình cảm cho mình, quý trọng những cảm xúc ấy.

Cô không hiểu nguyên lý nào, nhưng mà thời gian đã quay ngược trở lại, vào cái lúc trước khi gặp gỡ cậu thiếu niên.

Khoảnh khắc hiểu được chuyện ấy, cô thiếu nữ đã lên quyết tâm.

Rằng, “Lần này mình sẽ độc chiếm tình yêu của cậu ấy cho xem”.