Giữa trưa ngày thứ bảy. Tôi đang chờ Shiina ở trước nhà ga.
Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi sau khi mới bắt đầu hẹn hò được vài ngày. Nói thật thì tôi chưa biết phải làm gì mới được, nhưng nhờ thông tin trên mạng mà tôi đã quyết định đi thủy cung.
“——Đã để anh phải chờ, Godou.”
Nghe gọi từ đằng sau, tôi quay lại thì thấy Mai trong bộ thường phục đã ở đó.
Vẻ mặt dường như có chút ngượng ngùng, kèm thêm nụ cười trông hạnh phúc. Từ cổ xuống dưới khoác trên mình áo khoác len, cùng chiếc váy dài màu trắng. Ấn tượng trông như người lớn đó cũng tốt đó chứ.
Khi mà tôi đang nhìn say đắm vì cổ quá dễ thương thì Mai nghiêng đầu trông như thấy kỳ lạ. Tôi nhìn thấy như thế, bằng cách nào đó đã lấy lại được tỉnh táo rồi thì e hèm hắng giọng, rồi trả lời bằng câu đã học ở trên mạng.
“K-, không đâu, anh vừa mới tới thôi.”
“……Thật chứ? Câu trả lời điển hình quá đó.”
“Sao em lại nghi ngờ. Vốn dĩ vẫn chưa đến giờ gặp mặt mà.”
Khi tôi nhìn đồng hồ thì mười hai giờ rồi. Thời gian gặp mặt là một giờ cơ. Tức là tôi cũng như Shiina đã gặp nhau trước giờ hẹn gặp một tiếng đồng hồ. Tức là mới vừa đến thật sự.
“Đúng thật là quá sớm nhỉ.”
“Câu đó anh nói mới đúng. Anh chỉ thi thoảng rảnh rỗi nên mới đến sớm thôi. Chỉ như thế thôi.”
Nhất định không phải tôi không chờ đợi được, hay là đang hưng phấn vì mong đợi quá đâu à.
Mặt khác, Mai thì cúi mặt xuống trông xấu hổ, vậy mà vẫn nhìn vào mắt tôi và nói.
“……V-, vậy à. Còn em thì vì đã muốn gặp anh sớm đó.”
Lực tấn công quá đỗi mạnh mẽ làm tôi sắp ngã gục đến nơi. Bằng cách nào đó mà tôi trụ cơ thể lảo đảo của mình lại.
“……Thì anh, cũng thế mà.”
“Thật chứ? Vậy thì, nhưng lời mà anh nói lúc nãy là xạo nhỉ?”
“……Phải đó. Đừng bắt anh phải nói chứ, xấu hổ lắm.”
Gò má tôi nóng lên, không thể nhìn gương mặt của Mai đàng hoàng nữa. Trước hết thì khi tôi ngước mặt lên thì là một bầu trời xanh chẳng lấy một áng mây. Hôm nay trời cũng đẹp quá. Tốt, con tim đang quậy phá này đã dịu đi rồi.
Sau khi lấy lại bình tâm rồi thì hướng ánh nhìn trở lại Mai.
Mai thì nói「……ehehe, hạnh phúc quá」rồi nở nụ cười trông rất hạnh phúc.
Ơ, con nhỏ này. Con nhỏ này! Gì đấy? Muốn giết tôi sao?
Dường như dù đã chuyển kiếp rồi nhưng vẫn có ý muốn giết tôi đây mà. Đối mặt đàng hoàng có khả năng chết thật đó nên trước hết tôi muốn rời khỏi chỗ này. Tức là chiến lược đánh bài chuồn ấy.
“T-, trước hết thì, mình đi thôi.”
“Ừm. Hôm nay, ta đến thủy cung nhỉ?”
“Àà. Mai đã từng đi bao giờ chưa?”
“Ừ~n, em còn chút ký ức đã đi cùng với ba lúc còn nhỏ.”
“Anh cũng giống như thế~……À đâu, anh cũng từng đi với Hina lúc còn học trung học thì phải?”
Khi tôi vừa lục lọi ký ức vừa lẩm bẩm thì cảm nhận được Mai đang nhìn chằm chằm mình bên cạnh.
……Thôi chết. Có vẻ như mình đã lỡ lời rồi.
“Thế à, cùng với Kirishima-san cơ đấy. Hừm. Ra là vậy. Mà có sao đâu.”
Mai vừa bĩu môi vừa nói. Nói ‘có sao đâu’ nhưng trông chả giống như thế tí nào.
“Nào, cũng là chuyện mấy năm trước rồi đó? Anh có nhớ rõ đâu.”
“……Tất nhiên rồi, em đâu có bận tâm. Chẳng phải em đã nói là không bận tâm rồi sao?”
Anh chỉ nhìn thấy em đang bận tâm thôi, nên tha cho anh đi mà?
“……Em đùa thôi. Nhưng mà hôm nay anh phải hẹn hò với em hết mình đấy,”
Nói như thế rồi Mai nắm lấy cánh tay tôi đi bên cạnh. Và rồi cổ khoác tay của bản thân vào.
Khoảnh cách một hơi trở nên gần hơn. Nói đúng hơn là dính chặt. Cơ thể của Mai đang áp sát với tôi.
Cụ thể thì bắp tay tôi đang có cảm giác của bộ ngực. Cực kỳ mềm mại.
“Ma-, Mai à?”
Tôi hỏi sau khi bị lung lây bởi hành động bất ngờ đó thì gương mặt Mai đỏ rực hết cả.
“G-, gì chứ. Đâu có vấn đề gì đúng không? Bởi vì, chúng ta—l-, là người yêu của nhau mà.”
Mai nhanh miệng đáp lại. Do căng thẳng hay sao mà cổ ôm thật chặt cánh tay tôi. Cảm giác như không tách rời ấy. Nhận lấy nó rồi thì mặt tôi cũng dần dần nóng lên.
“……Đ-, đi thôi nhỉ.”
“……P-, phải ha.”
Tinh thần đã lên đến đỉnh điểm rồi, nhưng mà thậm chí chúng tôi còn chưa xuất phát từ ga.
Từ giờ trở đi sẽ là cuộc hẹn hò đầu tiên, vậy mà cả hai đã gần đến giới hạn rồi.
“……Anh có thể thỏa hiệp bằng cách nắm tay chứ?”
“……Kh-, khoan đã, khoác tay nhau bộ sớm hay sao.”
Với những tấm chiếu mới biết yêu như chúng tôi thì quá đỗi kích thích. Cụ thể thì, hạnh phúc quá mà muốn chết luôn ấy chứ.
Có lẽ tiến lên theo từng giai đoạn một sẽ tốt hơn. Phải làm quen với cơ thể đã.
Dường như quan hệ người yêu của chúng tôi vẫn còn nhiều khó khăn ở phía trước.