Tình yêu, là một thứ cảm xúc vô bổ và không hiệu quả.

Đó là một chân lý mà tôi đã ngộ ra.

...Điều tôi nói có vẻ cao siêu, nhưng nói chung nó là một vấn đề về đề phòng rủi ro. Hay nói cách khác, khi bạn phải lòng ai đó, thì sẽ có rủi ro đi kèm.

Ví dụ như, khi bạn tỏ tình với cô bạn cùng lớp mà bạn yêu đơn phương.

Thì nỗi lo bị cô ấy từ chối 'Hả, không đời nào...' đó, hẳn là ai cũng đã từng trải nghiệm ít nhất một lần đúng không? (chứ còn gì nữa?). Tự dưng đi thích một người chẳng bao giờ quan tâm đến mình, rồi tự làm tổn thương bản thân.

Đặc biệt khi bạn không giỏi giao tiếp và trầm tính, thường bị mọi người gán cho cái mác là một nhân vật tầm thường. Nếu bạn không đào hoa, thì một tình yêu không cân xứng sẽ làm cho bạn phải lo toan suy nghĩ rằng liệu mình sẽ bị phản bội. Mà, nếu hỏi tại sao tôi lại biết điều đó, thì đơn giản là vì tôi đã trải qua tình cảnh tương tự.

Tóm lại, không có việc gì ngu ngốc hơn việc phải lòng ai đó.

Đừng có quá lo toan, hãy vững tâm và đợi một cô gái phải lòng bạn trước. Đó mới là tâm thế mà cánh đàn ông chúng ta cần đạt được. Nếu ai đó ý kiến rằng, suy nghĩ như thế thì gái nào mà thèm để ý đến, thì tôi cũng chẳng quan tâm.

Và thật sự là tôi tự tin rằng quan niệm của mình là đúng.

Những người đi trước có câu, yêu là rơi vào lưới tình. Thử đọc mà xem, rõ ràng người ta yêu là vì mắc sai lầm. Nếu để cái cảm xúc từ bản năng đó làm bạn rung động, thì một cái kết bi thảm chào đón bạn là điều hiển nhiên.

Vậy nên, tôi muốn những người đàn ông có quan niệm 'không rung động trước phái nữ' tự hào về bản thân. Đó mới là những người đàn ông thông thái.

Tại sao ư, bởi vì tình yêu là để đón nhận, chứ không phải để cho đi.

...À, đúng rồi.

Lý do tôi chọn lời mở đầu này ư, chắc chắc tôi phải kể cho bạn rồi.

Nói thế nào thì, đây cũng là câu chuyện xoay quanh cuộc tình giữa tôi, Tokami Riku và cô gái đó.