Nghe vậy, Hướng Vân Lộc mới nhớ ra, chỉ vài tiếng nữa là sinh nhật tuổi 24 của Đoàn Lâm Chu.

Hơn một tháng trước, cô còn đau đầu nghĩ xem nên tặng anh ta món quà gì.

Không ngờ bây giờ cô đã quên sạch chuyện này.

Nhưng trước mặt mẹ, cô vẫn phải đóng vai người em gái hòa thuận, gật đầu đồng ý, cũng không nhắc đến chuyện Đoàn Lâm Chu đến tìm cô.

22.

Sau một giấc ngủ, trong nhà rất yên tĩnh.

Phó Vân Thâm cũng không có ở nhà, chỉ để lại cho cô một tờ giấy nhắn, nói rằng anh có việc phải ra ngoài.

Hướng Vân Lộc không để tâm lắm, ăn sáng xong thì trở về phòng, mở máy tính để chuẩn bị học.

Vừa đọc xong một chương, chiếc điện thoại đặt trên bàn reo lên.

Cô cầm lên thấy đó là một dãy số quốc tế lạ, do dự vài giây nhưng vẫn bắt máy.

"Alo?" vài lần nhưng đầu dây bên kia không ai trả lời.

Khi cô định cúp máy thì giọng nói trầm thấp của Đoàn Lâm Chu vang lên.

"Anh đang ở dưới nhà nơi em ở bây giờ, Lộc Lộc, ra đây cùng anh đón sinh nhật đi."

Hướng Vân Lộc không biết anh ta đã tìm đến đây bằng cách nào.

Nhưng cô hiểu tính anh ta, cô biết nếu hôm nay ra ngoài thì anh ta nhất định sẽ tìm mọi cách để đưa cô đi.

Cô không muốn chuyện đó xảy ra, nên đã từ chối.

"Anh đi tìm dì Lương đón sinh nhật đi, lâu rồi dì không gặp anh, chắc chắn rất nhớ anh. Em không xuống đâu, chúc anh sinh nhật vui vẻ."

Thẩm Lê Ngữ cứ muốn giữ cô lại, nhưng thấy cô quyết tâm thì đành phải đồng ý.

Ngày hôm sau, cả ba người mang theo đống hành lý gấp đôi bình thường, đưa cô đến nhà mới.

Khi chia tay, Phó Vân Thâm lại không lên xe cùng.

Nhìn người đứng bên cạnh, Hướng Vân Lộc không khỏi ngạc nhiên.

"Cậu không về cùng chú và dì hả?"

"Không về, cậu cũng sắp khai giảng rồi, tính ra tôi vẫn là đàn anh của cậu."

Bấy giờ Hướng Vân Lộc mới biết Phó Vân Thâm cũng là sinh viên của Đại học Luân Đôn.

Chẳng trách anh lại biết nhiều về khu vực này như vậy.

Cô nhìn đống hành lý chất đống trên mặt đất, nhận ra chỉ có đồ của mình thì càng bất ngờ hơn.

"Cậu đi học mà không mang hành lý sao?"

Phó Vân Thâm giơ tay chỉ về phía đối diện phòng cô, nói ngắn gọn.

"Căn hộ mà cậu chọn đúng ngay đối diện phòng tôi."