Nghiêm Mẫn Hành đương nhiên là muốn nhanh chóng cử hành hôn lễ.

Những chuyện liên quan đến hôn lễ, mấy tháng trước anh đã bắt đầu chuẩn bị, địa điểm tổ chức hôn lễ cũng lựa chọn xong, là ở trên một cái đảo nhỏ mang tên của anh.

Nhưng trước đó có khá nhiều việc chưa giải quyết được, một là Hạ Tuyên Dương đang mang thai giai đoạn đầu, sức khỏe không đủ ổn, thứ hai là bởi vì những cái người còn lại của Nghiêm gia kia còn chưa bị bắt vào, vẫn có thể tiếp tục nhảy nhót.

Hiện tại, cơ bản đã không thể nhảy nhót nữa rồi.

Nhưng mà, Nghiêm Mẫn Hành vẫn quyết định là sẽ cùng Hạ Tuyên Dương tiếp tục đến huyện x, lần thứ hai đến thăm Ngô đại sư.

Theo lý thuyết, nếu là khách bình thường, Ngô đại sư sẽ không đãi kiến như vậy, mấy năm gần đây ông rất ít khi đoán mệnh cho người khác, bởi nếu bại lộ thiên cơ thì tự thân ông cũng ít nhiều chịu hao tổn.

Nhưng ai bảo Nghiêm Mẫn Hành là cháu ngoại của bạn thân ông, còn là cha của đồ đệ ông, hơn nữa lần trước sau khi ông đoán mệnh cho Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương, Nghiêm Mẫn Hành còn gửi cho ông mấy món nguyên thạch và thành phẩm Phỉ Thúy phẩm chất tuyệt hảo, chẳng những đủ để bù thêm tiêu hao cho ông, còn giúp dung mạo của ông trẻ ra mấy tuổi.

Về sau, Nghiêm Mẫn Hành mỗi tuần là sẽ gửi cho ông ta rất nhiều hoa quả tươi và thịt phẩm tướng tuyệt hảo tương đối khó mua trên trấn nhỏ, giá cả không nói đến, chỉ là chân ý thôi thì cũng khiến ông rất thoải mái.

Cho nên, lần này Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương tới cửa đến thăm, Ngô đại sư còn cố ý mời trợ lý đến nghênh đón. Lúc Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương đi vào tiểu viện nông gia quen thuộc, Ngô đại sư còn tự tay rửa sạch dưa chuột mang lên cho hai người, còn là loại được trồng trong chính vườn rau của ông.

Nghiêm Mẫn Hành vẫn theo thường lệ mang theo rất nhiều nguyên liệu nấu ăn và hoa quả phẩm tướng tốt nhất qua, Ngô đại sư nói: "Nguyên liệu nấu ăn khi nào con qua mang một chút cũng được, dù sao thì ở chỗ ta cũng không đủ nguyên liệu nấu ăn để đãi các con ăn, nhưng không cần ngày nào cũng đưa như vậy."

Ngô đại sư bây giờ đã không phải là nhân ngư, tuổi tác lại lớn, ngày nào cũng ăn nhiều như vậy, ông cảm giác sau mấy tháng, mình đã mập lên mấy cân.

Ông cũng không muốn ăn thành lão đầu mập.

Hạ Tuyên Dương đánh giá Ngô đại sư, khẳng định nói: "Ngô đại sư nhìn trẻ hơn so với lần trước gần năm tuổi lận đó, đồng thời trên mặt thoáng còn có chút thịt, không còn gầy gò, nhìn còn đẹp hơn một chút. Chỉ cần phối hợp ăn uống và nghỉ ngơi, rèn luyện, ăn nhiều nguyên liệu nấu ăn tốt hơn thì cũng không có gì đâu."

Nghe Hạ Tuyên Dương nói, Ngô đại sư cao hứng sờ sờ lên mặt: "Thật sao?"

Hạ Tuyên Dương: "Đương nhiên, ngài không tin con thì cũng nên tin tưởng mình chứ, ngài có thể đi lên tấm gương bên cạnh xem."

Có ai mà không yêu sự xinh đẹp, Ngô đại sư thật sự đi vào phòng tắm cẩn thận soi soi lên tấm gương, bỗng nhiên rất vui: "Hình như dễ nhìn hơn thật."

Lại theo lẽ thường, bữa ăn hôm nay vẫn là sự kết hợp giữa đồ ăn nông gia thường ngày và các món ăn được nấu từ nguyên liệu nấu ăn cao cấp.

Sau bữa ăn, Ngô đại sư mới lo lắng nói: "Tử kiếp của hai người các con đều đã đi qua, muốn làm hôn lễ thì cứ làm hôn lễ, muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó đi."

Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành liếc nhìn nhau, trong mắt tràn đầy mừng rỡ vì hết thảy đều kết thúc nhẹ nhõm.

Ngô đại sư nói: "Nhưng mà nếu cứ để mấy kẻ tâm thuật bất chính ở quá gần các con thì về sau sợ sẽ có biến số, nếu bọn họ không tổn thương được các con, về sau cũng có thể sẽ ra tay với con của các con."

Những kẻ tâm thuật bất chính mà Ngô đại sư nói, đương nhiên là Nghiêm Tu Lãng và Hạ Gia Ngôn.

Nghiêm Mẫn Hành trầm ngâm một hồi nói: "Vậy con sẽ khiến bọn họ tự nguyện ra nước ngoài sống, như vậy có thể chứ?"

Ngô đại sư nói: "Hai người bọn họ đều bị hào quang nhân vật chính quang ảnh hưởng tới tâm tính, nếu giữ lại tương đối gần chỗ các con, chắc chắn còn không khống chế nổi mình mà làm ra mấy chuyện cực đoan, có thể đưa bọn họ ra xa một chút, đối với bọn họ cũng là một chuyện tốt."

Hạ Tuyên Dương khó hiểu hỏi lại: "Ngô đại sư, ngài còn biết hào quang nhân vật chính à? Vậy bọn họ vốn dĩ là nhân vật chính, vì sao hào quang không có tác dụng "

Ngô đại sư nói: "Đương nhiên là bởi vì bọn họ quá tham lam, tam quan bất chính, lại bị một biến số như con ảnh hưởng. Làm gì có cái gì sinh ra là đã định trước không đổi?"

Nói cách khác, nếu như ông ta may mắn không chết thì nửa đời sau cũng sẽ sống ở trong lao ngục.

Trong lúc đó, Nghiêm Mẫn Hành cũng chưa quên xử lý mấy kẻ tai họa là Nghiêm Tu Lãng và Hạ Gia Ngôn luôn muốn hại chết bọn họ.

Thương thế chỉ khôi phục mấy phần, trông vẻ ngoài đã đỡ ghê hơn một chút, Nghiêm Tu Lãng và Hạ Gia Ngôn bị Nghiêm Mẫn Hành an bài chuyên cơ đưa đến một tiểu quốc nào đó ở Châu Phi, trước tiên ở trại an dưỡng dưỡng thương, thương lành thì sẽ mang sang bên kia đào quáng.

Công ty khai thác mỏ là công ty dưới danh nghĩa của Nghiêm Mẫn Hành, người tham gia đào quáng ngoại trừ cư dân bản địa, cũng có một phần nhỏ công nhân từ quốc gia khác đi đến kiếm tiền, còn có kỹ thuật viên trong nước điều động đến.

Nhìn chung, nếu chỉ ở khu mỏ quặng thì sẽ tương đối an toàn, nhưng nếu tự mình rời khỏi khu mỏ quặng, vậy thì chưa chắc.

Trên vùng quê, khắp nơi đều là dã thú hung mãnh, những mua sắm viên đi ra ngoài mua sắm vật tư sinh hoạt đều phải mang theo súng ống.

Cho nên, trừ phi hai người kia thực tình nhận thức được sai lầm của mình, đại triệt đại ngộ hối cải, thì bọn họ may ra vài năm sau sẽ có thể trở về nước.

Đã có lời Ngô đại sư chắc chắn, hôn lễ của Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương chính thức chốt ngày, chính là vào giữa tháng sau.

Chỉ còn có hơn vài tuần nữa, phải nhanh lên một chút.

Cũng may, mấy tháng trước, Nghiêm Mẫn Hành đã bắt đầu chuẩn bị đầy đủ đồ vật cho hôn lễ, hiện tại thứ phải chuẩn bị chủ yếu là lễ phục hôn lễ của Hạ Tuyên Dương, phải đổi rộng hơn một chút, và cả danh sách tân khách, máy bay thuê bao, vân vân.

Hạ Tuyên Dương vốn định là khi nào sinh con xong sẽ xử lý hôn lễ, cảm giác vòng eo mình bây giờ đã mập ra hơn ba bốn centimet, nếu mà tiến hàng hôn lễ thì sẽ không quá "Đẹp mắt" .