“Được rồi, tất cả đã xong bị xong!”
Đêm hôm đó.
Tôi ngồi trước máy tính, xác nhận lại tất cả mọi thứ đều sẵn sàng.
Hôm nay là một ngày trọng đại.
Vì sao á? Tôi nay Yuki sẽ xuất hiện trong một chương trình talkshow trực tiếp trên YouTube.
Chương trình đó mang tên ‘Nuts Event Talk’, đây là dạng nội dung mà họ sẽ mời những người nổi tiếng trong nhiều lĩnh vực như YouTuber, game thủ, người nổi tiếng và vận động viên thể thao. Mấu chốt là cho khán giả thấy những khía cạnh khác của người ấy.
Nuts-san, chủ sở hữu và cũng là người dẫn chương trình của kênh, sử dụng tài ăn nói dí dỏm của mình để khai thác được nét độc đáo mới mẻ của các khách mời, biến kênh trở nên thu hút với số người đăng ký và lượng fan khổng lồ.
Với sự hiện diện của Yuki trong buổi trực tiếp sắp tới, chắc chắn một người hâm mộ như tôi không thể bỏ qua rồi.
Tôi thậm chí đã chuẩn bị để ghi hình, và thủ sẵn cả phương án dự phòng khi việc gặp sự cố cơ.
Ngước nhìn đồng hồ, tôi chợt nhận ra nó sẽ bắt đầu sau chục phút nữa. Nghĩ đến việc sắp được thấy con người khác của Yuki làm tôi thổn thức nãy giờ. Sự phấn khích trong người đang dâng trào đến tận đỉnh luôn rồi.
Nhưng đó không phải là lí do duy nhất khiến tôi mong chờ trong tối hôm nay.
Sau chương trình trò chuyện sẽ là buổi stream của ‘Mariel’.
—Daitenin Mariel
Cô ấy là một VTuber nổi tiếng trực thuộc ‘Twinkle Live’, một trong những công ty quản lí VTuber hàng đầu. Minh chứng cho việc ấy là Mariel đã đạt số lượt đăng kí lên hàng triệu chỉ sau một tháng kể từ khi debut.
Tôi là một trong số những người xem đầu tiên của Mariel. Từ ban đầu tôi đã thấy kênh cô ấy rất giải trí nên không ngần ngại nhấn đăng kí kênh và trở thành hội viên ngay và luôn.
Kể từ đó, tôi luôn theo dõi những buổi phát trực tiếp của Mariel, và cô đã trở thành oshi yêu thích của tôi trong số các VTubers khác.
Oshi idol là Yuki, còn oshi VTuber là Mariel-sama.
Có thể xem buổi trực tiếp của hai người họ liên tiếp nhau quả thực là một điều quá đỗi hạnh phúc với tôi.
“Thậm chí mình còn được gặp Yuki tại trường hôm nay. Nay có lẽ là ngày may mắn nhất cuộc mình đời mình rồi!”
Chà, tôi vui sướng đến nỗi tự độc thoại luôn rồi.
Thôi thì, nó cũng chỉ là tâm trạng của tôi trước buổi phát trực tiếp thôi.
Cốc cốc–
“...Anh có rảnh không?”
Khoảnh khắc đó, một tiếng gõ cửa vang lên và đứa em gái tôi, Sana, ngó vào từ khe cửa.
“Hmm? Ừm cũng rảnh, Sana. Có chuyện gì không-?”
Sana không chần chừ tiến vào phòng khi tôi còn chưa dứt hết lời.
Khi đến gần, em ấy phải nhìn lên do chênh lệch chiều cao của hai chúng tôi. Ban đầu, điều đó có hơi lạ lẫm và buồn cười, nhưng sau sáu tháng, tôi cũng đã quen dần rồi.
Một khuôn mặt tựa búp bê, với đôi mắt tròn và long lanh. Ẻm thì nhỏ hơn tôi hai tuổi. Sana là một nữ sinh năm ba sơ trung xinh đẹp. Tuy vậy, em ấy có vẻ chẳng trông giống tôi cho lắm, đúng hơn thì nhìn qua chúng tôi còn không có điểm nào tương đồng.
Lý do thì đơn giản thôi– Sana là em gái không cùng huyết thống của tôi. Em ấy trở thành em gái tôi khi cha tôi tái hôn vào sáu tháng trước.
Ban đầu, việc có một đứa em kế nghe hơi lạ lẫm, kiểu điều này chỉ xảy ra ở trong các bộ anime hoặc light novel thôi mà nhỉ. Tuy nhiên sau một thời gian, tôi thấy chúng tôi đang bắt đầu gần gũi hơn, như anh em ruột vậy – hoặc ít nhất đó là những gì tôi muốn tin.
Có vẻ như Sana cũng không cố tạo khoảng cách gì với tôi, và tôi tin rằng ẻm cũng có suy nghĩ tương tự. Thực ra thì tôi cũng có chút kinh nghiệm làm anh kế ở trong mấy cái trò chơi rồi, nên tôi khá chắc bọn tôi sẽ trở nên thân thiết thôi.
“...Em muốn anh xem thử bộ cos mà em mới làm khi nãy.”
Sana nói với tôi bằng một tông giọng ngang phè, nghe hơi vô cảm.
Nhân tiện thì, ‘cos’ có nghĩa là mấy bộ trang phục cosplay đấy.
Thật ra, em gái tôi có sở thích cosplay, và em ấy thường cho tôi xem thử mấy bộ trang phục mà ẻm mặc..
“Ồ, được thôi. …Ahh, nhưng chưa phải là lúc này.”
Tôi định gật đầu, nhưng rồi dừng lại ngay lập tức. Có một thứ không được ổn cho lắm.
“Sao thế?”
“Buổi trực tiếp mà Yuki tham gia sắp bắt đầu rồi. Sau đó là livestream của Mariel, anh không thể bỏ lỡ được ấy.”
“...Mmmm.”
Con bé cau mày giận dỗi. Hai bên má phồng lên, tỏ thái độ rất chi là bất mãn.
“Anh đúng là một tên nghiện thần tượng với Vtuber hết thuốc chữa, đến cả mức từ chối yêu cầu của em gái mình luôn.”
“Ừa, đúng rồi. Anh bị cuồng idol và Vtuber đấy, thì sao đâu?”
“...Anh chẳng có vẻ gì là xấu hổ về việc đó nhỉ.”
“À thì chẳng có vấn đề gì về việc cuồng idol và Vtuber cả. Kể cả có bất cứ thứ gì, Keitaro đây vẫn sẽ tự hào về việc đó.”
“...Anh thật sự hãnh diện nó một cách vô liêm sỉ đấy nhỉ. Onii-chan quả là đồ biến thái, kì cục, và dê xồm nữa.
“Em gái à, em quá ngây thơ rồi đó. Giả sử rằng anh không nhìn Yuki và Mariel-sama bằng ánh mắt méo mó đó đi, đối với một otaku thì, những từ ngữ ấy không còn là để xúc phạm đâu, mà là để khen ngợi đấy! Có khả năng nhận thức và vượt lên ham muốn của mình chính là một đặc điểm mà chỉ có otaku mới có!”
“...Tởm quá.”
“Ah, xin lỗi. Làm ơn tha thứ cho anh.”
Tôi cúi đầu xin lỗi Sana, người đang nhìn tôi bằng khuôn mặt đầy thất vọng.
Biến thái hay dê xồm thì còn ổn, nhưng ‘tởm’ thì có hơi quá đó. Kể cả khi một otaku cố tỏ ra mình mạnh mẽ thì họ vẫn có một trái tim dễ vỡ đấy, đừng nói ra những từ gây tổn thương như vậy chứ em ơi.
“Nghiêm túc lại nhé, hãy tha thứ cho anh hôm nay, anh xin đấy! Em không biết anh đã chờ buổi stream này lâu cỡ nào đâu!”
“....Đ-được rồi, em sẽ tìm đến anh vào lần khác vậy.”
Thấy tôi chắp hai tay và cầu xin, Sena thở dài với khuôn mặt cam chịu.
Bỏ qua những sự đùa cợt kia, Sana thật sự hiểu những sở thích của tôi, bao gồm cả cái kênh Youtube tôi làm nữa. Ẻm có để ý tới chúng, dù cho có thể hay châm chọc tôi, nhưng không có lời gì từ em ấy là ác ý cả. Thật ra, tôi rất biết ơn những tính cách có phần gay gắt của Sana, nó khiến tôi có cảm giác người em kế này đang thực sự xem tôi như gia đình vậy
Nói cho rõ thì tôi thuộc tuýp người máu M thích được ăn chửi, vậy đấy.
“...Sao anh lại cười như vậy? Anh phấn khích đến thế khi xem idol và VTuber của mình sao? Hửmm...”
Khi tôi đang có những giây phút ấm lòng với cô em gái của mình, có vẻ Sena đã hiểu nhầm và ẻm lại nhăn mặt lại. Nhưng sao tôi nghe giọng của em ấy bây giờ còn cay nghiệt hơn vậy nhỉ?
Sana trông chẳng mấy vui vẻ mỗi khi tôi nhắc đến những oshi của tôi. Có lẽ em ấy không quá thích thần tượng hoặc Vtuber.
Sana quay gót và rời phòng, chẳng nói thêm lời nào cả.
“Xin lỗi, anh sẽ trả lại em đàng hoàng vào lần tới—đợi đã, đến giờ rồi!”
Trong lúc còn đang nói dở, tôi nhận ra cũng đã đến giờ cho buổi livestream, nên tôi nhanh chóng nhảy vào máy tính.
Mở luồng phát sóng trực tiếp lên, có vẻ nó chỉ mới bắt đầu. Khúc mở màn quen thuộc với những bài nhạc sống động, tôi cũng bất giác lắc lư nhún nhảy theo điệu nhạc. À mà công nhận nhìn tôi lúc này hơi ghê thật.
“(Đã đến giờ cho Nuts Event Talk của ngày hôm nay!)”
Ngay sau khi giọng nói anime mang đặc trưng của vùng Kansai
, một cô gái với nụ cười của học sinh cấp hai xuất hiện. Đó là Nuts-san, người dẫn chương trình. Nhân tiện, mặc cho ngoại hình trẻ con đó, cô ấy thực ra là một người trưởng thành, làm cho khái niệm tuổi tác như không tồn tại vậy.
“(Đây rồi, đây rồi, vị khách mà mọi người đều đang rất mong chờ trong ngày hôm này! Một trong năm người thuộc Five Archangels của nhóm thần tượng nổi tiếng, @ngeL25!… Xin chào mừng Yuki, hay còn gọi là Nozomi Yukina-san!!)
“(Buổi tối vui vẻ ạ, Nozomi Yukina đây.)”
“Yuki đây rồiiii!!!”
Yuki xuất hiện ngay sau màn giới thiệu, tôi không ngừng siết chặt nắm tay lại.
Cô ấy trong những buổi biểu diễn thật đáng yêu, nhưng trên màn ảnh như này cũng đáng yêu không kém…!
Không, Yuki vẫn luôn luôn là một thiên thần. Cô ấy như những ngôi sao chói sáng vậy, tới mức làm tôi run rẩy. Ôi không, có vẻ tôi hơi phấn khích quá rồi, và tôi bắt đầu trở nên bồn chồn.
“(Hôm nay, chúng ta sẽ cùng biết được những điểm hấp dẫn mà ít ai biết của Yuki đấy. Vậy thì, Yuki-san, cảm ơn đã có mặt với mọi người hôm nay!)”
“(Vâng, cũng cảm ơn vì đã mời mình đến đây ạ.)”
Cổ thật thà đáp lại Nuts-san … ngay trong cả tình huống thông thường như vậy, tôi không thể không ngưỡng mộ điều đó được. Thật sự thì, cô ấy quá đỗi hoàn mỹ đi, như đá quý ấy…!
Và thế là buổi phát trực tiếp đã bắt đầu, tôi tập trung cao độ nhìn vào màn hình, không thể để lỡ mất bất cứ chỉ tiết nào về Yuki được. Tôi có quay video lại, nhưng tôi cũng muốn khắc ghi nó vào sâu trong kí ức nữa.
Buổi livestream tiếp tục một cách êm đềm, không bị trắc trở đoạn nào. Với sự hướng dẫn và cách nói chuyện dí dỏm của Nuts-san, Yuki trả lời với phong cách lạnh lùng và nghiêm túc thường thấy. Một bầu không khí dễ chịu xuyên suốt cuộc nói chuyện, những vẻ cuốn hút khác lạ của Yuki đều được truyền tải một cách chân thật.
Số lượng người xem đã đạt đến con số không tưởng là một trăm nghìn, phần bình luận thì đang cực kì sôi nổi với sự phấn khích tột độ của khán giả. Không hiểu sao tôi lại thấy rất tự hào khi Yuki được đông đảo người yêu thích đến vậy.
Có một chút xấu hổ, nhưng khi bạn nhận ra rằng vị thiên sứ tuyệt đẹp này là oshi của bạn, bạn sẽ luôn muốn thông báo cho cả thế giới biết về điều này.
“(Eh, vậy Yuki-san là người thích chó sao?)
“(Vâng, đúng vậy. Mình có một con ở nhà, bé ấy là giống chó Shiba Inu.)”
“(...Ừm, ra vậy. Mình hiểu là Yuki rất yêu chó, nhưng mình không ngờ giống chó là Shiba Inu đấy.)”
Tôi vừa xem vừa gật đầu lia lịa trước thông tin quý giá này.
Mặc dù tôi không nghĩ ai sẽ nghi ngờ sự sáng suốt của mình khi nắm giữ những thông tin chi tiết như vậy, nhưng tôi vẫn sẽ nhắc đến. Những người hâm mộ luôn muốn biết mọi thứ về oshi của họ. Nắm được những thông tin ấy cho phép chúng ta mường tượng ra cảnh Yuki chơi đùa với thú cưng mỗi khi ta thấy chú Shiba Inu. Nó thật sự tuyệt vời nhỉ.
Cuộc nói chuyện này thì chứa đựng vô số chủ đề, bao gồm cả loại bình thường như sở thích hay gu ăn uống, nhưng cũng có những thông tin độc đáo mà bạn sẽ không thể nghe ở ngoài buổi stream này. Mấy câu dạng thì kiểu như muốn đi du lịch ở đâu, bài hát đầu tiên mua và mở nghe là gì, hay nếu chỉ được mang một thứ đến đảo hoang thì sẽ mang gì. Tôi lặng lẽ giơ ngón tay cái [note55530] lên biết ơn Nuts-san vì đã đặt ra những câu hỏi quá hay, để tôi có có thể lưu trữ những câu trả lời của Yuki trong trái tim này.
“(Nhân tiện, bạn làm gì trong những ngày nghỉ gần đây?)”
“(À thì, gần đây mình có chơi game. Mặc dù vậy, mình lại không giỏi trong chuyện đó.)”
Cuộc nói chuyện dần chuyển sang chủ đề về ngày nghỉ của Yuki, và khi cô ấy nhắc tới từ “game”, tôi phản ứng ngay lập tức.
…Yuki có chơi game á? Lần đầu tôi nghe luôn đấy! Thật ư?
Là một người đam mê trò chơi điện tử, đó là thứ thú vị nhất mà tôi từng nghe, tôi liền ngả người về phía trước.
“(Ồ, khá bất ngờ đấy. À mà thể loại mà bạn chơi là gì?)”
“(Nó là một trò chơi có tên Line of Fire-)”
“(Eh!? LoF!?)”
Ngay sau đó, tôi gần như đứng bật dậy khỏi ghế.
Line of Fire - thường được biết đến là LoF.
Nó thuộc thể loại sinh tồn đối kháng góc nhìn thứ nhất với cách chơi chia đội, được ra mắt từ năm ngoái, và nó đã trở nên vô cùng nổi tiếng với số lượng đông đảo người chơi vì chất lượng của nó.
Tôi đã chơi LoF kể từ khi nó mới ra bản beta, và nói thật, đây là trò chơi đã khiến tôi có cảm hứng để bắt đầu làm bình luận game. Tôi cực kì thích trò này, và nó cũng là dạng nội dung chính trên kênh của tôi luôn. Nghiêm túc đấy, game này rất rất đỉnh, mọi người đều nên chơi thử nó.
Tôi luôn có những cảm xúc tuôn trào mỗi khi nhắc về cái tên ấy, nhưng tôi chưa từng hi vọng được nghe nó phát ra từ miệng Yuki, điều này làm tôi vô cùng ngạc nhiên đấy.
“(Oh, LoF, hử? Nó đang khá thịnh hành thời điểm này. Mình cũng có chơi, nhưng nghĩ đến việc Yuki-san cũng chơi trò đó thì thật bất ngờ Nhân tiện, bạn chơi có hay không?)”
“(À thì, mình chơi cũng không giỏi lắm. Trước giờ mình ít chơi game mà, nên nó là khá khó đối với mình… Nhưng mà cái này cũng rất là vui đấy.) (Yukina)
“Woah, thật kìa! Yuki có chơi LoF… Wow!”
Yuki đáp lại với một nụ cười thật tươi, điều này khiến sự phấn khích của tôi bay lên tận mây xanh.
Chơi một trò chơi mà oshi của bạn yêu thích - chỉ nghĩ về việc đó đã cho tôi trải nghiệm còn sướng hơn ở trên thiên đường rồi.
“Biết đâu, vào một lúc nào đấy, mình và Yuki đã từng được ghép chung với nhau trong một trận nhỉ..?!”
Trí tưởng tượng của tôi bắt đầu trở nên hoang dại, đắm chìm trong hạnh phúc.
Tôi biết đầu óc tôi có bay hơi xa, nhưng hiểu cho tôi đi. Làm một otaku mà không mơ mộng chẳng khác nào cà ri mà không có sốt. Tôi không muốn nghe mấy thứ kiểu, “Bạn có biết cà ri thật là không có sốt không?”. Làm ơn, ém nhẹm chuyện đó đi.
Tạm gác lại cái đó qua một bên, cuộc nói chuyện về việc Yuki và Nuts chơi LoF vẫn đang tiếp tục
“(Đó, phải chứ? LoF đang là một trong những tựa game hot nhất hiện tại và có rất nhiều nhà sáng tạo nội dungcũng chơi nó. Mình thì có làm kha khá buổi bình luận với một vài người trong số họ trước kia. À đúng rồi, Yuki-san, bạn có hay xem mấy chương trình bình luận game không?)”
“Một câu hỏi rất hay, Nuts-san!”
Với một thằng đang stream về LoF, đây chính xác là câu mà tôi đang muốn nghe đấy.
Đương nhiên, nó chẳng liên quan gì đến một kênh nhỏ như của tôi, nhưng nếu như Yuki xem bất cứ livestream nào, tôi cũng sẽ ghi chú lại.
Nhưng với những dòng suy nghĩ chảy trong đầu, tôi hồi hợp ngóng ngờ câu trả lời của Yuki, tim như sắp bay ra ngoài.
Thế rồi, một điều bất ngờ đã xảy ra.
Phản hồi lại câu hỏi của Nuts, đôi mắt Yuki sáng lên.
“(Có chứ! Thật ra, có một kênh chuyên bình luận game mà mình rất thích đấy…!)”
Và như thế, Yuki đáp lại.
Yuki nắm chặt hai tay lại, gương mặt của cổ có chút đỏ ửng, còn đôi mắt thì rạo rực, lung linh như thế có ngôi sao trong đó vậy.
Nhưng bất ngờ thật sự vẫn chưa đến.
“(Ah, có vẻ như bạn đã trở nên phấn khích quá rồi nhỉ, mình nghĩ mình chưa từng thấy một Yuki như thế này bao giờ cả.)”
“(À x-xin lỗi, chỉ là mình thật sự rất yêu kênh đấy..!)”
“(Không sao cả. Vì buổi stream này dành cho việc thể hiện một khía cạnh khác của bản thân bạn nên cứ thoải mái đi. Vậy thì kênh đó tên là gì? Nếu Yuki-sang xem nó, chắc hẳn nó phải là một kênh rất nổi tiếng chứ nhỉ?)” (Nuts-san)
“(À, không, cái kênh Youtube đó chỉ có chưa đầy năm lượt đăng kí thôi… nhưng dù vậy, nó vẫn cực kì giải trí đấy!)”
“(Eh? Một kênh với số người đăng kí ở mức một chữ số á?)”
Mặc kệ Nuts với vẻ mặt ngạc nhiên, Yuki gật đầu, và với nụ cười tỏa sáng nhất, cô ấy trả lời.
“(Vâng, tên của kênh ấy là Kei’s Game Commentary!)”
—Hả.
“.....................Eh?”
Ngay lúc đó, cơ thể tôi như bị hóa đá.
Cảm giác như tôi vừa nghe tên kênh của tôi phát ra từ miệng Yuki vậy.
…Không đời nào.
…Không, không, không. Không thể nào… không không không không!
…Phù, tệ thật. Cho dù là một fan cuồng nhiệt của Yuki đi nữa, thật kì lạ khi tôi lại bị chứng ảo tưởng thính giác. Chắc là tôi nghe nhầm rồi—
“(Oh, thật ư? Kei’s Game Commentary… Đó là một cái tên mà mình chưa từng nghe bao giờ.)”
“(Đúng vậy, Kei’s Game Commentary! Mình thật sự rất thích cái kênh đó!)”
Rõ như ban ngày, cái tên ấy lại được phát lên, tận hai lần.
“................”
Không thể hiểu được, tôi đứng đấy, nhìn vào màn hình một cách chết lặng.
Đây là lần đầu tôi được trải nghiệm cảm giác gọi là não bị đóng băng, chẳng thể xử lí thông tin nữa rồi.
“(Heh~ Yuki-san, bạn rất thích kênh đấy thì phải, đúng chứ? Kênh đó phải thật sự có gì đó. Bạn có thể chia sẻ một chút về điều này được không?)”
“(Đó là một kênh siêu siêu hay luôn! Từ lúc biết đến nó là mình đã cuốn vào rồi! Ngày nào mình cũng xem, và chả bao giờ thấy chán cả! Ôi mà nó còn là một kênh chuyên bình luận về các trò chơi, trong đó chủ yếu là LoF. Cái người chủ của kênh này thực sự chơi quá đỉnh và mình không thể không bị mê hoặc! Mình chơi LoF cũng vì đó chứ đâu, đem hi vọng một ngày nào đó có thể tiến gần hơn với đẳng cấp của Kei-kun. À đúng rồi, Kei-kun là tên của người bình luận đấy! Đúng ra thì, tên kênh gọi là Kei, nhưng mình luôn gọi anh ấy là Kei-kun! Kei-kun rất rất ngầu! Cách ảnh chơi thì cực kì hoành tráng, nhiều khi mình tự hỏi sao có thể làm những pha hành động hay như thế! Phần bình luận cũng siêu giải trí luôn ấy! Kể cả ban đầu thì mình không biết gì về trò LoF này cả, nhưng những video giải thích của anh ấy cực kì dễ hiểu! Cái lúc mình bắt đầu xem, mình bị đắm chìm đến nỗi quên cả thời gian luôn mà. Ồ, mà chưa hết đâu– mình còn yêu cả giọng của Kei-kun nữa! Nó không chỉ nghe hay, mà còn ấm áp và mang vẻ quý phái, mình có thể nghe âm thanh đó mãi mãi! Với lại, với lại…!)”
“(Oh~ bạn thật sự rất yêu kênh đó nhỉ. Một cảm xúc khác hẳn so với lúc trước.)”
Trong sự hăng hái mất kiểm soát của Yuki, Nuts-san lại có vẻ khá hứng thú với chủ đề này.
Từ những cử chỉ phấn khích cũng như lời giải thích đầy đam mê của Yuki, rõ ràng là cổ thực sự yêu thích kênh đấy.
À tất nhiên rồi, tôi, người vừa bị sốc nặng bởi màn tiết lộ ban nãy, cộng với ảnh hưởng từ trước đó, đã ở trong trạng thái não ngưng hoạt động rồi.
“(..Nó là như thế đấy! Mình là người hâm mộ to lớn nhất của Kei-kun!)”
Tuy nhiên, khi Yuki kết thúc bài diễn thuyết, đầu tôi dần dần tái khởi động lại. Mặc dù tốc độ có thể ngang bằng với một cái CPU lỗi thời trong một con laptop giá rẻ, nhưng ít nhất là nó đã có thể bắt đầu hoạt động trở lại.
Trên màn hình, Yuki nở một nụ cười thản nhiên, và chương trình vẫn tiếp diễn. Dù sao thì, chả còn chi tiết nào của cuộc trò chuyện còn đọng lại trong tâm trí tôi nữa.
“............Ừm, xem nào. Đầu tiên, tịnh tâm lại. Vậy, nói tóm lại, Yuki đã nghiêm túc đề cập đến kênh mình…?”
Tôi cố định hình lại tình huống trong lúc khởi chạy lại bộ não đã bị trục trặc của bản thân. Để xác nhận lại, tôi gõ ‘Kei’s Game Commentary’ lên trên thanh tìm kiếm của Youtube
Có khả năng là một kênh nào đó nổi bật hơn cùng tên với kênh tôi.
Tôi mở video mới nhất khi chỉ mới đăng lên sáng nay.
“Whoa?! C–cái này..!”
Sau đó, số lượt xem, thứ mà trước đó chỉ lẻ tẻ mấy con số ở hàng đơn vị, giờ đã vượt qua mốc năm mươi nghìn. Tôi mở to đôi mắt, chưa bao giờ lại thấy một con số có tới năm chữ số trước đây. Trong khi đó, lượng người xem đang tăng với một tốc độ khó tin, còn phần bình luận đang bị tràn ngập dữ dội bởi người dùng.
Nội dung của các bình luận kéo dài từ kiểu 'Tui đến từ kênh của Nuts' đến 'Đây có phải là cái mà Yuki đang nói đến không?' , rồi 'Đúng là Yuki đang ủng hộ cái này phải không?' xong đến 'Tui sẽ kiểm tra thử ngay bây giờ!' và nhiều thứ nữa. Rõ ràng, đó là những người xem đã nghe được tuyên bố của Yuki trong buổi trực tiếp vẫn còn đang diễn ra.
“S-số lượng bình luận này là sao..? Mình chưa bao giờ trải qua điều gì tương tự như cái này cả—-khoan, không, không được đánh mất sự bình tĩnh. Phải tịnh tâm trong những lúc như thế này… Đúng rồi, phải tịnh tâm!”
Mặc dù tôi cố gắng trấn áp bản thân, nhưng rõ ràng đây không phải là một tình huống dễ dàng để có thể giữ bình tĩnh.
Tôi không biết phải làm gì. Không có cách nào để giải tỏa những cảm xúc dữ dội đang cuồn cuộn bên trong tôi. Tôi cảm thấy bồn chồn đến khó tả và cực kì bối rối. Tôi hoàn toàn không thể ngồi yên vào lúc này.
Sau khi lảo đảo quanh phòng một thời gian, tôi quyết định thử trở lại nhịp độ như mọi ngày của mình, chí ít là vào lúc này.
Hãy bỏ qua tình huống bất thường này nào… Không, không, tôi biết tôi đang cố trốn khỏi thực tại, nhưng không sao! Để có thể lấy lại sự bình tĩnh, tôi nên quay lại lịch trình hằng ngày của mình. Đúng, làm mấy thứ như mọi ngày là điều tối quan trọng!
“...Ừm, đầu tiên, tôi mới xem dở buổi trực tiếp về Yuki trên kênh Nuts.. Nên hãy quay lại tiếp tục xem nào… đợi đã, nó kết thúc rồi á!?”
Dường như trong lúc tôi còn đang thẫn thờ thì buổi trực tiếp đã kết thúc từ lâu. Tôi vội tua lại đến đoạn cuối cùng mà tôi còn nhớ… mà, giờ ngồi xem cũng chả giúp tôi bình tĩnh lại được vì nó chính là nguyên nhân của mọi chuyện mà… có lẽ tôi sẽ xem tiếp nó khi mọi chuyện lắng xuống.
“T-thế thì, đành xem Mariel-sama vậy. Giờ này chắc cô ấy cũng bắt đầu stream rồi. Mình sẽ ngồi xem và tận hưởng nó, không nghĩ ngợi gì cả. Để việc Yuki tính sau đi…”
Đúng vậy, chuẩn rồi. Đây là một sáng kiến hay. Nếu tôi chỉ tập trung xem buổi phát trực tiếp của Mariel-sama thì não tôi có thể sẽ hoạt động lại bình thường.
Với ý nghĩ đó trong đầu, tôi lập tức vào kênh của Mariel-sama…nhưng mà….
“Hả, cái gì? Cổ không livestream á? Nhưng tầm giờ này thì phải đang phát sóng rồi chứ. Hay là cô ấy có vấn đề về sức khỏe, nên tạm nghỉ hôm nay?”
Ngay khi nhận ra buổi stream của Mariel-sama, thứ tôi đã trông đợi vào đột nhiên bị hủy, sự bối rối đã dâng lên tới đỉnh điểm.
Mặc dù tôi khá lo lắng về sức khỏe của Mariel-sama, tôi cũng đồng thời chán nản, hụt hẫng vì đã mong chờ vào thứ thần dược có thể làm tôi tỉnh trở lại, và giờ đây, đống cảm xúc hỗn độn từ vụ Yuki bị dồn nén lại thành một cục khiến tôi càng trở nên hoảng loạn hơn.
“...Không thể nào. Mình nên làm gì giờ…!”
Như một chiếc trực thăng gãy cánh ở đuôi, tôi bắt đầu vô thức đảo qua đảo lại trong phòng.
“Ahh, onii-chan!”
Vừa lúc ấy, cánh cửa đột ngột bật ra, Sana chạy thẳng vào phòng tôi với vẻ hốt hoảng bất thường.
“...Onii-chan, kênh của anh đang hot ở trên mạng xã hội lắm! Có cả hashtag cho [Kei’s Game Commentary], và cũng có thêm cái nữa cho [Nozomi Yukina]!”
Vừa nói vừa thở dốc, Sana đưa điện thoại về phía tôi.
Thật vậy, như ẻm đã nói, trên màn hình là hình ảnh kênh bình luận của tôi với tên của Yukina đang cùng nhau xuất hiện trên top thịnh hành… Ra vậy, lên cả mạng xã hội luôn rồi à?
“...Này, Sana.”
“S-sao thế, onii-chan?”
Giờ thì tôi cảm giác là tôi đã có thể hiểu được tình huống hiện tại rồi.
Đến tận bây giờ, khả năng mọi chuyện đều là do trí tưởng tượng phong phú của tôi vẫn là một điều có thể xảy ra, nhưng khi thấy Sana trong tình trạng như vậy, tôi chẳng thể phủ nhận điều gì được nữa.
Tôi lại gần trước Sana với những bước chân loạng choạng, cố gắng lạc quan nhất có thể, tôi nói nhỏ.
“...Có lẽ là anh bị cuốn theo cơn bão nổi tiếng mà Yukina đã tạo ra rồi. Anh nên làm gì giờ?”
Sau khi nghe được điều này, Sana chỉ trả lời ngắn gọn “Em chịu”, sau đó là “Sao lại xảy ra chuyện này được nhỉ?” Cơ mà kể cả khi con bé có hỏi vậy thì tôi cũng chịu thôi, tôi còn chả biết chuyện quái gì vừa diễn ra nữa.
—---------------------------------