48.
Tính cả lần vừa rồi, đây là nụ hôn thứ hai giữa chúng tôi, cả hai đều không quen thuộc với việc này, chỉ dựa vào một lòng nhiệt huyết mà hôn nhau, cẩn thận thử nghiệm theo những gì đã thấy trong những bộ phim truyền hình.
Tôi vẫn ổn, là một người trưởng thành đã xem qua nhiều phim ảnh, tôi cũng cơ bản hiểu rõ cách thức.
Nhưng cậu ấy rõ ràng còn nhiều bỡ ngỡ, thụ động đối diện với sự tấn công của tôi, không né tránh cũng không đáp lại. Nếu không phải tôi nhân lúc cậu ấy mở miệng mà hôn, có lẽ ngay cả môi cậu ấy cũng không thể mở ra.
Bàn tay cậu ấy vẫn treo lủng lẳng bên hông, nắm chặt thành nắm đấm, tôi cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể cậu ấy, vì vậy tôi trượt một tay xuống nắm lấy tay cậu chủ nhỏ, dùng chút sức lực xoa bóp trên mu bàn tay cậu ấy nhằm khiến cậu ấy phân tâm. Khi cậu ấy thả lỏng, tay tôi liền nhân cơ hội chui vào, nắm lấy mười ngón tay: “Thư giãn một chút, chỉ là một nụ hôn, tôi muốn hôn em, có được không?”
Cậu ấy lo lắng chớp chớp nhanh, hàng mi dài chớp chớp, dù có vẻ không hợp thời nhưng biểu cảm này khiến tôi liên tưởng đến một chú nai con hoảng sợ, cũng mở to đôi mắt, vẻ mặt ngơ ngác.
Nhưng cậu ấy còn dễ thương hơn nhiều.
Cậu chủ nhỏ đang từ từ hiểu ý nghĩa trong lời nói của tôi, tôi cũng không vội, chỉ đợi cậu ấy từ từ lấy lại tinh thần, trong quá trình đó, tôi thỉnh thoảng hôn nhẹ lên má cậu, nhìn thấy mặt cậu dần dần đỏ lên.
Một tiếng “được” gần như không nghe thấy thoát ra từ giữa môi, ngay khi cậu ấy đáp lời, tôi không kiềm chế được mà hôn ngay. Cậu ấy vẫn mở to mắt, tôi đưa tay che mắt cậu ấy: “Lúc này phải nhắm mắt lại.”
Cảm nhận được hàng mi của cậu chủ nhỏ nhẹ nhàng chạm vào lòng bàn tay mình, tôi buông ra, cậu ấy đã ngoan ngoãn nhắm mắt, hàng mi căng thẳng run rẩy, nhưng vẫn nghe lời không mở mắt.
Cậu ấy có vẻ hơi ngại ngùng, nhưng vẫn cố gắng không động đậy, thể hiện vẻ điềm tĩnh, nhưng lại không thể giấu được, giống như con mèo nhà bạn tôi mỗi lần ăn cắp cá khô xong đều phải giả vờ không có gì mà quay đi.
Rõ ràng chỉ cần nhìn là có thể thấy rõ.
Nhưng vì quá dễ thương, không ai nỡ vạch trần.
Tôi đưa tay lên vai cậu chủ nhỏ, dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng mơn trớn sau gáy cậu ấy, trán áp lên trán cậu ấy, giọng nói mềm mại, cảm giác rất thỏa mãn: “Thanh Thanh, tôi rất vui.”
Cậu ấy đã đồng ý quen tôi, trước khi hôm nay xảy ra, tôi còn xem đó là một sự kiện ngang tầm với việc một hành tinh va chạm với trái đất hoặc trên trời rơi xuống một cơn mưa tiền mặt. Vì cũng là điều hoang đường, khó tin.