Phải công nhận là... tôi ngu vãi.

Nếu được tự bào chữa thì tôi xin phép nói là mình đã vận dụng tất cả những gì nghĩ ra được tại thời điểm đó rồi.

Đứng trước nguy cơ bị đuổi học, tôi hầu như đã suy sụp tinh thần. Nhờ có quyển vở của Haruka làm kim chỉ nam mà tôi đã nghĩ ra cách né tránh tố giác, đồng thời nảy ra ý tưởng dùng quyền ép buộc cặp bồ để giúp Tousaka khỏi bị đuổi học.

Tuy nhiên, giờ bình tâm ngẫm lại thì tôi chả cần phải dùng quyền ép buộc cặp bồ với Tousaka. Đặc quyền của học sinh đặc biệt đâu phải chỉ có mỗi quyền ép buộc cặp bồ. Tôi có thể dùng quyền hạn của chủ tịch hội đồng quản trị để ngăn Tousaka bị đuổi học kia mà!

Mà khoan, vốn dĩ tôi có cần đặc quyền của học sinh đặc biệt hay không? Tôi cảm thấy là mình có thể đe dọa chủ tịch bằng vẻ mặt đắc thắng ngay sau khi ép Haruka cặp bồ với mình, rằng: “Thầy có thể tha cho Tousaka được không?”

Vậy mà thế éo nào tôi lại hi sinh mất quyền được cặp bồ với Haruka! Đúng là mất mặt cựu thần đồng mà!

Nhưng thôi không sao, mình sẽ ráng giành lấy hạng nhất môn Tình yêu Học thêm lần nữa trong tháng 5 và dùng đặc quyền của học sinh đặc biệt để ép Haruka hẹn hò với mình. Học sinh đặc biệt và học sinh bị áp dụng quyền hạn không thể bị người khác tố giác, chả khác gì bất tử.

Và như thế, vào ngày 7 tháng 5, sau khi kết thúc tuần lễ vàng đầy hối tiếc, chúng tôi đi học lại.

Trong suốt kỳ nghỉ dài, quy định ở ghép được dỡ bỏ, hầu hết học sinh đều trở về nhà, riêng tôi thì ở lại ký túc xá.

Nhân tiện, 9 học sinh bị Tousaka tố giác dường như đã được cho phép đi học lại nhờ khoản quyên góp lớn của tập đoàn Tousaka dành cho trường Bá Vương.

Ắt hẳn là đã có một số thay đổi trong tâm tư của Tousaka.

“Ch-chào buổi sáng!”

Khi tôi mở cửa lớp ra thì có người chào bằng giọng lúng túng như gà mắc tóc.

Điều đó trái ngược với Tousaka ung dung hàng ngày nên tôi suýt không nhận ra, còn tưởng là ai có ngoại hình giống cô ấy cơ.

“Đ-để mình xách cặp dùm cho! Ơm... N-Natsumi-san!”

Chờ chút... Có nhiều điểm tôi muốn bắt bẻ quá, không biết bắt đầu từ đâu luôn.

“Ờm... cậu là Tousaka nhỉ? Tự dưng cậu sao thế? Cặp tớ tự xách được rồi.”

“V-vâng! Vậy thì, ơm... còn nụ hôn chào buổi sáng thì sao?”

“Chi rứa!?”

Tôi bất giác bắt bẻ bằng phương ngữ Kansai.

Gì vậy trời...? Không lẽ môn Tình yêu Học ra bài tập mới?

Tôi nhìn một vòng xung quanh, nhưng chỉ thấy có mỗi Tousaka bất thường. Vậy thì chắc là không có liên quan đến môn Tình yêu Học.

Liếc tôi đang hoang mang vì không bắt kịp tình hình, Tousaka ửng đỏ đôi má, bộ dạng lóng ngóng:

“Để làm gì ư? Vì... t-tôi là bạn gái của cậu mà...”

“Hể...?”

“A-o-ya-ma!”

*Rầm!*, một chiếc túi du lịch được đặt xuống bàn bên cạnh.

Quay đầu sang, tôi thấy Haruka – người con gái định mệnh của mình – đang tươi cười rạng rỡ sau một tuần không gặp. Có điều, sao tự dưng tôi cảm thấy áp lực quá.

“Mới sáng sớm mà đã tán tỉnh công khai thì chẳng phải là hơi quá sao? Thảo nào cậu bị toàn thể học sinh ghét bỏ.”

“......”

Có quá nhiều điều tôi muốn phản bác, nhưng lại không thể nói gì.

Tôi cảm nhận được ánh mắt ghen tị từ các học sinh trong lớp. Hào quang như trùm cuối toát ra từ người Haruka khiến tôi không cử động nổi.

“Mình biết tỏng tâm địa của Aoyama rồi. Cậu đi xa đến mức tỏ tình cốt là để ghi điểm chứ gì? Hứm, đùa giỡn với trái tim con gái để giành được chức danh học sinh đặc biệt, đúng là đồ sở khanh. Mình đây khâm phục.”

“Ơ không, chuyện đó...”

“A, chào buổi sáng, Rei-chin. Đây, quà dành cho bạn gái của tiền bối: Quyển sách khiêu dâm mà tiền bối đã đọc hồi học cấp hai.”

“Hachiyaaaaaaaaa!”

Mới sáng sớm đã được đưa cho quyển sách khiêu dâm, Tousaka vừa đỏ bừng mặt mày vừa nói “T-tôi xin phép nhận làm tư liệu tham khảo”, nhanh tay nhét nó vào cặp mình.

Ê khoan, tớ đã thanh lý quyển sách đó mấy năm trước rồi kia mà!? Tại sao cậu lại có nó chứ hả!?

“Tiền bối đã cướp nụ hôn đầu của em mà còn...”

Con ong mật bĩu môi lẩm bẩm.

Chỉ là nụ hôn gián tiếp thôi mà vẫn còn phẫn uất hả má...

Tôi đang tuyệt vọng trước thế bao vây thì chuông reo, cô Misuzuri bước vào lớp.

Đặt niềm hi vọng cuối cùng vào cô ấy thôi!

“Cô ơi! Trong lớp có bắt nạt ạ!”

“Thế à? Cố lên.”

“......”

Vâng, em sẽ cố...

“Thôi, giờ học bắt đầu. Tất cả lấy điện thoại thông minh ra... À mà, mấy đứa nhớ theo dõi và hoàn thành bài tập Tình yêu Học tháng 5 đó.”

Tôi vừa thở dài vừa lấy điện thoại ra theo chỉ thị của cô Misuzuri.

Làm thế nào để giải quyết hiểu lầm với Haruka đây...? Tôi đang phiền não thì nhận được một tin nhắn từ chính nhỏ.

 “Hôm nào đó, mình muốn nghe tiếp chuyện lúc ấy.”

Tôi quay mặt sang theo phản xạ, thấy mang tai Haruka đang ửng đỏ.

Tôi sẽ trở thành người tử tế mạnh mẽ. Và để đạt được điều đó, tháng này tôi sẽ lại chơi trò chơi sinh tử với Haruka.