Hajoon như chết tâm, không ngờ đến một người có vẻ ngoài lạnh lùng như Suyoung lại có lúc yếu đuối như thế cô còn có thể ngạc nhiên sao? Riêng con người thật của Soojin cũng là yếu tố khiến cô sốc bay người rồi.

“ Xem ra Bomi đồng ý hẹn hò với tôi là để tiếp cận thằng Soojin mà thôi.” Suyoung chán nản.

Cay, cay lắm chứ.

Người yêu hẹn hò với mình chỉ để tiếp cận thằng bạn thân mình, không cay sao được.

Nhưng cũng thật khiến người ta bất ngờ.

Một tên tra nam đã trai qua biết bao quan hệ với các cô gái, tưởng như cậu ta chỉ yêu chơi nhưng không ngờ lại là thật lòng với Bomi.

Kết cục đáng đời cho một tên tra nam.

“ Không ngờ cậu lại thật lòng với một cô gái đó.” Chaewon cười khẩy.

“ Rõ ràng tôi là người đến trước.” Giọng của Suyoung mang phần chua sót.

Chẳng biết rằng, trước cả Soojin thì Suyoung đã thích Bomi từ hồi tiểu học.

Vậy thì họ cũng gọi là thân thiết đấy chứ, bảo sao không chỉ Bomi mà cả Yeomi cũng thân với Suyoung như trầm ngẩm, hoá ra cô lại người đến sau nhất, không biết điều gì hết.

Chiếc điện thoại cô đang cầm phút chốc hiện lên một tia sáng nhỏ,là chiếc camera quay lén của Soojin gắn vào ấy mà.

Cậu ta hẳn cũng đang nghe đoạn hội thoại của ba người, vậy cậu sẽ nghĩ thế nào đây?

“ Ôi, sao lại trùng hợp như thế nhỉ?” Chaewon khẽ liếc ra đằng xa rồi ngán ngẩm.

Hajoon và Suyoungt đồng loạt mang sự tò mò hướng theo hướng Chaewon nhứngujw thế đã khiến hai người chết lặng.

Soojin và Bomi đang cùng nhau tiến tới chỗ ba người.

Hajon sững sờ nhìn hai người họ, tại sao họ lại đi cùng nhau chứ? Không lí nào lại là tình cờ được.

“ Gì đây? Sao cậu lại đi cùng bạn gái của Suyoung thế, Soojin?” Chaewon mỉa mai.

“ Tình cờ chút thôi.

Sẽ không có vấn đề gì đâu chứ?” Soojin nhếch miệng liếc Suyoung.

Cô có thể thấy được ngọn lửa ghen phẫn trong ánh mắt của Suyoung nhưng dường như Suyoung lai không dám làm gì Soojin hay phải nói rằng cậu sợ Soojin.

“ Đừng có về sớm quá đấy.”

Hajoon giật mình, Soojin lại đang nhìn cô.

Bỗng chốc cô lại cảm thấy thật áp lực.

Cô vẫn day dứt vụ đêm qua nhưng có muốn cũng chẳng dám chất vấn cậu.

Lần cuối Soojin liếc Suyoung một cái rồi cùng Bomi rời khỏi quán.

Đẹp trai quá thành ra mặt cũng dày quá luôn, Hajoon cũng đến ngã ngửa vì Soojin có thể đưa bạn gái của bạn thân một cách thản nhiên như thế.

“ Aizz tớ về đây, mai gặp lại nha.” Chaewon đột ngột đứng dậy.

Quay đi quay lại thì thức ăn đã hết sách.

Hajoon sốc nặng, có biết bao nhiêu món cô còn chưa động đũa.

Suyoung cũng cứ thế đứng dậy.

Hai người cùng lúc rời đi khiếnm Hajoon khó xử đành phải đi luôn.

Aiss Soojin đã bảo cô đừng về sớm quá nhưng cô còn có thể đi đâu được nữa đây? Đứng ngoài cửa nhà rất lâu, cô do dự bản thân có nên đi vào sợ rằng sẽ phá vỡ bầu không khí của hai người kia.

Nhưng nghĩ lại thì cô sao phải nể nang Bomi chứ? Sao co lại phải cảm thấy khó xử ngay trước nhà mình chứ? đẩy cửa đi vào trong tâm thế hồi hộp.

Trái ngược với sức tưởng tượng, căn nhà yên tĩnh một cách lạ thường thậm chí còn như vừa được lau dòn sạch sẽ.

‘Về rồi à?’ Soojin đi từ nhà bếp đi ra.” Tao đã bảo mày không phải về sớm mà?”

Hajoon đơ ra, ánh mắt cô thất thần nghó nhìn ung quanh.

Có rất nhiều suy nghĩ đang đập vào đầu cô khi nhìn thấy con dao trên tay Soojin.

Hajoon mím chặt môi nhìn Soojin, cậu khẽ cười như đang cố tình để Hajoon suy diễn.

Cô rối bời lướt qua Soojin, chạy thằng vào nhà kho.

Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, tâm trí cô đổ sụp.

Nhà kho mập mè ánh đen vàng không có một bóng người, Hajoon th ở dốc nhìn ngó xung quanh, chợt cô nghe thấy tiếng nước ở trong tắm.

Lúc này đây cô mới có thể định thần lại quay người lại.

Vẻ mặt thoả mãn như vừa xem một vở hề từng bước từng bước lại gần cô.

“ Sao lại hoảng hốt vậy?”

Đứng ở khoảnh cách gần, Soojin mới thật to lớn làm sao nhất là cái khí tức của cậu thật doạ ngập ngừng, vừa rồi là cô suy diễn nhiều rồi sao?

Đúng lúc, cửa nhà tắm mở ra Bomi quấn khăn đi ra ngoài.

Hajoon giật mình đứng bất động vì chạm mặt Bomi.

“ Hai người đang làm gì vậy?” Bomi tỏ ra khó chịu khi thấy Hajoon.

Hajoon bối rối, cô hấp tấp rồi.

Đáng lẽ cô nên nghe lời Soojin và đi dong dong bên ngoài đến muộn hãng về chứ không phải bị cuốn vào tình cảnh khó xử này.

“ Ê!”

Thanh âm lạnh lẽo vô tình quen thuộc khiến cô giật mình.

“ Mày làm bọn tao mất hứng rồi đó.”Soojn khó chịu vò đầu liếc Hajoon.

“ X…xin..lỗi.” Hajoon sợ sệt rụt người lại..