Tôi chẳng phải là một tín đồ của thời trang.
Vì vậy kể từ lúc được sinh ra tôi chỉ tự mua vài bộ quần áo lọt vào mắt tôi.
Đa số quần áo của tôi đều là do mẹ hoặc em gái tôi chọn cho. Còn lúc tôi và Asuka hẹn hò thì tất cả đều dựa trên gu thẩm mỹ của cổ.
Cho nên, thay vì tham gia cùng với em gái và bạn gái “cũ”, những người điên cuồng chọn quần áo thì tôi lại ngồi nghỉ trên một cái ghế dài gần đó.
Lựa chọn không thể nào tốt hơn đó là trở thành người bê đồ.
“--Anh ơi, anh….”
Tôi đang thẫn thờ thì Reina chạy đến chỗ tôi.
“Đến đây một chút được không ạ?”
“Em mua đồ xong rồi à?”
“Tóm lại cứ theo em đi.”
“À, rồi”
Tôi đi theo Reina đang kéo tôi về phía trước.
Và đó là cách tôi đã bị đưa đến phòng thử đồ.
“Anh nghĩ sao hả, anh trai!”
“Ý em là sao…..”
Asuka đang mặc một đồ trang phục có phần thiếu vải.
Một cái áo croptop và một chiếc quần đùi sờn vải, để lộ ra phần bụng và rốn.
Bộ quần áo này để lộ quá nhiều phần da, khiến mắt tôi khó mà tập trung được,
“T-T-T-Tại sao em lại mang Hiroto ra đây? Reina!”
“Em muốn ảnh nhìn thấy vẻ đáng yêu của Asuka!”
“Này, đừng có nhìn em! Ý của em là, không phải Hiroto nên dành thời gian cho ai đó khác sao?”
Asuka cúi xuống liếc nhìn tôi.
Đúng như tôi nghĩ, cổ vẫn hiểu lầm rằng tôi với Chinami đang hẹn hò.
Tôi nghĩ là tốt nhất nên giải quyết sự hiểu nhầm này tại đây, từ chính miệng của tôi.
“Em hiểu nhầm rồi. Anh với Chinami không hề—”
“A-anh không cần phải giấu đâu! Em không có quan tâm đâu! Và em từ đầu cũng đâu có quyền nói anh phải làm gì!”
“Không, nghe anh nói đã. Cái chuyện ngày hôm qua chỉ là một trò đùa của Chinami mà thôi.”
“Đùa….. Hể, Hiroto chỉ đùa thôi… và anh đã làm điều đó….”
Asuka lẩm bẩm.
— Gì vậy….. Cái cách suy nghĩ đó.
Đúng vậy, đó là một hành động thiếu suy nghĩ.
Cho dù tôi hiểu rằng Chinami chỉ nổi hứng chọc ghẹo thôi, nhưng đâu cần thiết phải làm như vậy.
Nhưng có một điều chắc chắn đó là tôi không hề làm gì sai cả.
Tôi và Asuka đã chia tay rồi.
—Vâng, lại nữa rồi.
Cái thói quen kìm nén của tôi lại tái phát.
Giờ phải làm rõ cho cổ những suy nghĩ và cảm xúc của tôi hiện tại.
“Có phải anh lừa em đâu, sao em lại phải nói như vậy với anh?”
“..... Anh thật sự không lừa em chứ? Ý em là, có thể hai người đã có một mối quan hệ sau lưng em, như vậy em chẳng khác gì vật ngáng đường giữa hai người cả.”
“Em đang nói nhảm về cái gì thế? Đúng là đồ hoang tưởng mà. Ngay từ đầu em nghĩ anh có thể làm như vậy hả.”
“Em không muốn nghĩ như vậy đâu, nhưng… nhưng …. em chỉ có thể nghĩ những thứ tiêu cực khi nhìn thấy cảnh ấy thôi.”
“Anh đã chia tay với em rồi. Kể cả nếu anh có tiến tới với Chinami, em cũng chả có quyền gì để nói cả.”
“... Em chưa hề nói gì về chuyện đó cả! Hiroto mới là đứa ảo tưởng ý!?”
“Vậy thì em làm ơn dừng ngay cái thái độ kỳ quặc đó giùm anh? Sao em không hành xử như mọi khi?”
“ “Bình thường” của anh là sao!? Em chẳng thể hiểu được! Em phải đối xử với Hiroto thế nào cho phải?!”
“Nếu em cứ đặc biệt để ý mấy chuyện như vậy thì sao anh có thể nói chuyện với em được. Lần cuối anh đã nói với em rằng anh muốn mọi thứ trở lại trước lúc chúng ta chưa hẹn hò mà!”
“Tất nhiên em không muốn bị Hiroto ghét nữa! Em sợ rằng nếu em lại nói điều gì đó kỳ lạ thì anh sẽ giữ khoảng cách với em thêm lần nữa mất”
“Huh? Nếu em dễ lo lắng như vậy, tại sao em không lo về nó sớm hơn!”
“Anh đừng có lo về chuyện đó! Vậy sao anh lại không chú ý sớm hơn! Đừng có giữ tất cả trong lòng mình chứ! Anh đột ngột chia tay em, thậm chí còn không cho em một cơ hội hàn gắn lại!”
“Nếu em thích anh ngay từ đầu, đừng có nói câu chia tay dễ dàng như vậy! Ngay từ đầu, em đã là người sai rồi!”
“Vậy thì đừng có thân với những cô gái khác mà chưa được phép! Em không thể ngừng lo việc Hiroto sẽ bị cướp đi! Em vẫn muốn tin rằng Hiroto thích em!”
“Đó là lý do tại sao em đang sai đấy!”
“Hãy nói rằng em sai rồi! Anh nên mắng em chứ! Như bây giờ này!
“Đã thế thì để anh nói với em, ngay từ đầu nó đã rất kỳ lạ trong việc đến muộn buổi hẹn hoặc hủy nó ngay vào phút chót!”
“Em không cố ý nhưng mà từ giờ em sẽ cẩn thận hơn! Chúng đã chia tay rồi mà! Ý em là, tại Hiroto chiều em quá. Kể cả em có muộn, hay là đột ngột thay đổi, anh có sẽ không giận em. Thành ra, tiêu chuẩn của em dần méo mó đi.”
“Cái gì vậy, lỗi là tại anh sao? Rõ ràng là, em hoàn toàn sai khi lợi dụng điểm đó của anh!”
“Vậy sao anh lại không giận!?
“Anh đã nghĩ là nếu anh giận em, mối quan hệ của chúng ta sẽ bị rạn nứt!”
“Đừng có tùy tiện mà phán xét! Anh không hề hiểu điều đó!”
Asuka và tôi cứ cãi nhau mà chẳng hề để ý rằng chúng tôi đang ở đâu.
Dần dần, tầm nhìn của chúng tôi ngày càng thu hẹp lại, và giờ chúng tôi chỉ còn thấy đối phương mà thôi. Mỗi lần chúng tôi nói, bầu không khí ngày càng nóng, và lượng máu dồn lên não tôi càng tăng cao.
“Này, stopu! stopu! Cả anh hai lẫn chị Asuka!”
Rena chen vô giữa chúng tôi và bắt đầu giảng hòa.
Khi bình tĩnh trở lại, tôi mới nhận ra chúng tôi đã thành trung tâm của sự chú ý. Nếu có thêm mồi lửa nhỏ nữa thôi thì nó sẽ gây ra một trận hỏa hoạn lớn mất.
“Uh, uh, uh, uh, em chỉ muốn Asuka-san và Nii-san làm thân lại… uh, uh, em không có ý gì xấu….
em xin lỗi.”
Rena cúi thấp đầu xuống trong khi lộ ra một biểu cảm xấu hổ.
Rena vẫn chỉ mới học cấp hai thôi. Không lâu trước đó bé nó mới hoàn thành cấp bậc tiểu học.
Con bé hẳn đã phải đắn đo suy nghĩ làm sao để nối lại mối quan hệ giữa tôi và Asuka.
Đó hẳn là lý do con bé đưa chúng tôi cùng nhau đến đây mà không nói trước với bọn tôi.
“Không, anh xin lỗi.”
“Ah, chị nữa… Cho chị xin lỗi, bé Reina.”
Thấy Reina hoảng loạn với đôi mắt đẫm lệ, chúng tôi hạ đống máu dồn lên não xuống.
“.... V-Vậy tại sao tụi anh lại chia tay?”
Reina lau đi những giọt nước mắt sắp rơi.
“Asuka-san, chị luôn thích việc nói về anh trai em… Ảnh không phải típ người hay nói về bản thân, nhưng mà anh ấy lại nói về chị. Em đã nghĩ rằng…
hai người là một cặp trời ban, nên là em không ngờ … hai người lại chia tay, em chỉ là rất vui khi có một người chị, um, uh, em đang cố nói thứ gì vậy… em, em không biết nữa, nhưng ……. Dù sao, đó là những lời em muốn nói với hai người!”
Reina thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của em ý cho dù bản thân con bé vẫn đang bối rối.
Tôi không hề nghĩ rằng chia tay với Asuka sẽ làm cho con bé đau khổ. Con bé chưa đến cái tuổi phải lo nghĩ chuyện này.
Một khoảng lặng dài trôi đi.
Asuka cúi xuống một chút nhìn thẳng vào mắt của Reina, như muốn nói với con bé.
“Ah, em biết không Reina. Chị đã cư xử rất ích kỷ đối với Hiroto và chỉ quan tâm chính bản thân. Chị là một cô bạn gái tôi tệ và một con người tệ hại. Chị đã được chiều hư quá nhiều do Hiroto luôn dễ dàng tha thứ cho chị. Cho nên việc Hiroto trở nên ghét chị là điều dĩ nhiên…. lý do bọn chị chia tay đều là lỗi của chị…”
“Điều đó không đúng. Asuka không hoàn toàn sai.”
Tôi cắt ngang lời của cô ấy.
Asuka và Reina cùng nhìn tôi.
“.... ờm, b-bây giờ, chúng ta có thể thay đổi điểm điểm được không? Anh nghĩ đây không phải nơi thích hợp để nói tiếp.”
Để làm dịu đi bầu không khí này, tôi nói với một tông giọng nhẹ nhàng hơn. Asuka và Reina cũng thay đổi suy nghĩ của họ.
“Phải nhỉ… chắc chắn rồi.”
“Vâng ạ”
Asuka nhanh chóng thay quần áo trong phòng thử đồ. Cổ đã mua bộ quần áo mà cổ đang mặc trong phòng thử đổ, có lẽ cổ định trả cho cửa hàng một khoản nhỏ đền bù cho vụ ồn ào lúc nãy.