Tôi rất muốn cám ơn tất cả các độc giả vì đã chọn đọc cuốn sách này. Tôi là tác giả của câu truyện này, Inoue Kenji.
Bộ truyện này khá là độc đáo vì việc đặt tên cho các câu truyện ngắn. Nên khi sau khi viết xong lời bạt, tôi sẽ nghĩ 'Tập này là tập mấy nhỉ', và đếm lại. Tôi chưa bao giờ nghĩ đây là tập 16, 16 đấy! Có thể nói Baka Test là 1 bộ có sức sống khá lâu. Tôi rất muốn cám ơn độc giả bằng cả trái tim mình vì đã luôn ở bên cạnh tôi suốt 1 thời gian dài như vậy. Xin chân thành cám ơn.
Cho phép tôi gạt mấy câu từ khách sáo, thiếu sáng tạo kia sang 1 bên. Lần này, cho phép tôi quay trở lại quá khứ và lại viết vài cái linh tinh vào lời bạt.
Mỗi khi tôi nhìn vào phần lời bạt của bộ truyện này, tôi nghĩ mình luôn than vãn là "Tôi không có đủ giấy để viết lời bạt."
Có rất nhiều thứ tôi muốn viết, nhưng không có đủ chỗ.
Có rất nhiều thứ tôi muốn miêu tả cho mọi người, nhưng tôi không thể diễn tả hết được.
Sự ghen ghét, buồn bã, hối hận, tôi luôn có những điều đó khi nghĩ về điều này.
Tuy nhiên, vấn đề này sẽ không còn nữa. Lúc trước, tối thiểu tôi chỉ được viết trong 2 trang. Nhưng bây giờ là 11 trang!
Ít nhất từ 2 trang lên 11 trang, gấp nhiều hơn 5 lần lận! Nếu dùng phần trăm thì là tăng lên 450% đó! Thật tuyệt vời! Tôi có thể viết những gì tôi muốn với ngần này chỗ! Ahh, thật là...
Tôi, không, cảm, thấy, thế, là, quá, nhiều, sao?
Tôi nghĩ về nó như thế này...nói 1 cách nào đấy, tôi nên cảm thấy biết ơn nếu nó chỉ là 7-8 trang...không gì có thể diễn ra êm đẹp với tôi nhỉ?
Ở mỗi dòng chú thích, tuỳ vào lượng trang của Baka Test, nó sẽ như thế này,
① Do vấn đề in ấn, tổng số trang cho 1 quyển Bunko[1] phải là bội số của 32. Sau khi đếm số trang của truyện chính, tranh minh hoạ và các nội dung khác, bội số nhỏ nhất sẽ là số trang của tập truyện.
② 1 cuốn sách được quyết định xuất bản và chúng tôi đếm tổng số trang truyện chính đã được sửa đổi.
③ 1 khi chúng tôi đếm lượng trang còn lại, thì phần còn lại ấy sẽ dùng cho lời bạt.
Lấy tập này làm ví dụ. Nội dung truyện, tranh minh hoạ, trang mục lục, trang bản quyền và mấy cái khác nữa là tổng 277 trang. Bội số nhỏ nhất của 32 phù hợp với ngần này trang là 288. Và tổng số trang của tập 11 dự tính là 288. 11 trang còn dư ra trở thành lượng trang cho lời bạt mà tôi viết cho tập này.
Nói cách khác, với tình hình này...sự tăng giảm về số trang của lời bạt là lỗi của tôi hết. Tranh minh hoạ và mục lục có vẻ sẽ không làm tăng số trang. Nên nếu phải phàn nàn, tôi đành phải chui vào 1 góc mà tự kiểm điểm thôi. Tên ngốc này! Tôi rất xin lỗi.
Hơn nữa, theo lý thuyết thì sẽ có lúc tôi có thể có tận 31 trang lời bạt. Nhưng nếu lâm vào trường hợp đó thì tôi có thể viết 1 câu truyện ngắn ở đây. Vào lúc đó, tôi có thể muốn viết kín các trang bằng 1 truyện ngắn với kiểu nội dung như, "Tôi và Bọn Trẻ Con và Linh Thú Triệu Hồi", "Tôi và Sự Ngờ Hoặc và Lòng Tự Trọng Của Đàn Ông", "Tôi và Nhật Bản và Những Ngôn Ngữ Mà Tôi Không Biết", "Tôi là 1 nhà văn và có quá nhiều trang cho lời bạt". Có thể đây sẽ là 1 đột phá - còn lâu. Cái cuối cùng chả ăn nhập gì cả.
Nếu tôi phải nói,
"Anh hùng của Lòng nhân từ, Lưu Bị!"
"Anh hùng của Lòng trung thành, Quan Vũ!"
"Anh hùng của Lòng dũng cảm, Trương Phi!"[2]
"Sẽ xin lỗi sau khi chặt 1 cái cây! George Washington!"
Có cảm giác như có 1 cái gì đó không thể kết hợp với những cái khác. Chắc chắn là có gì đó cản trở. Tôi cũng phải đảm bảo là 31 trang lời bạt sẽ không kết thúc như vậy.
Cho phép tôi gạt mấy chuyện linh tinh kia sang 1 bên. Lần này, tôi có thể sẽ giới thiệu lại chủ đề tôi đã quên nói tới ở phần lời bạt của tập 6.5 - không, là bị bỏ qua vì số trang. Và chủ đề là -
'Inoue Kenji Vs Onee-san của Công ty Chuyển nhà - ~Hãy để tôi giải thích về những thứ trong thùng~'
Đây là 1 chủ đề thông thường, nên tôi đã không cảm thấy mủi lòng hay xúc động gì cả. Nó rất là bình thường. Nếu bạn cảm thấy việc này thật mất thời gian, hãy lật tiếp 4 trang. Nó sẽ hay hơn và cũng sẽ là lựa chọn đúng đắn để chiêm ngưỡng những bức minh hoạ của Haga-san, nếu không có đủ thời gian.
Với những người muốn tiếp tục...tôi xin lỗi. Xin hãy cố gắng kiên nhẫn thêm 1 lúc nữa.
Được rồi, cái này chắc xảy ra cách đây hơn 3 năm rồi. Vào lúc đó, tôi phải chuyển nhà nhiều lần vì vấn đề công việc.
Chuyển nhà...nó rất chán và là 1 việc tốn nhiều thời gian. Thời gian và năng lượng là 2 thứ rất cần thiết với tôi, 1 người làm từ sáng đến tối ở văn phòng, ngủ ngay khi về đến nhà và dành toàn bộ thời gian rảnh để chơi game hoặc viết light novel.
Tôi đã rất muốn xong việc chuyển nhà nhanh nhất có thể. Và khi tôi nghĩ về nó, tôi thấy 1 lựa chọn 'giải quyết tất cả' ở trên thông báo của dịch vụ vận chuyên. Dịch vụ là sẽ đến tận phòng để đóng và mở tất cả đồ và sắp xếp lại mọi thứ. Nói đơn giản, triển luôn thôi. Dịch vụ này là để dành cho tôi. Và tôi gửi yêu cầu tới họ ngay lập tức.
Thế là, vào ngày chuyển nhà,
Sau khi thu dọn căn phòng của mình, tôi làm theo chỉ dẫn của công ty dịch vụ và đợi các nhân tới mà mình không phải động tay động chân làm gì cả.
(Có điều gì đáng xấu hổ ở đây không? Có khi tôi nên tự đóng đồ và nhờ họ chuyển chúng thôi nhỉ...)
Tôi đã có suy nghĩ đó ngay tức thì, nhưng đã quá muộn. Tôi chỉ có thể chuẩn bị tâm lí thôi.
Sau khi đợi 1 lúc, tiếng chuông cửa báo hiệu sự có mặt của các nhân viên.
Nhân viên (đội trưởng): "Hãy chăm sóc chúng tôi."
Tôi: "Hãy chăm sóc tôi."[3]
Có vẻ có 3 người, 2 nam 1 nữ. Heh...có nữ làm ở công ty vận chuyển cơ à...Tôi đã nghĩ chỉ có nam làm ở đó vì việc này cần rất nhiều thể lực...
Ông đội trưởng không để ý sự tò mò của tôi và tiếp tục ra chỉ dẫn rõ ràng.
Đội trưởng: “○○-kun và tôi sẽ phụ trách những vật lớn, cồng kềnh. △ △-san sẽ phụ trách việc đóng đồ."
Nhân viên onii-san và onee-san: ""Rõ.""
Và họ bắt đầu làm việc của mình. Ra vậy, 2 người đàn ông thì lo việc di chuyển tủ lạnh và những đồ nội thất lớn, trong khi người phụ nữ lo việc di chuyển các hộp thừa khác? Dù sao thì việc cũng đã giao ra rồi.
2 người đàn ông bắt đầu mang tủ lạnh và máy giặt ra ngoài. Eh, cứ đứng nhìn không thế này cứ thế nào ấy, mình cũng phải làm gì đấy chứ.
Nhưng dù nói vậy, nếu tôi cũng xông vào giúp bê mấy thứ lềnh kềnh thì tôi có thể sẽ gây ngáng chân mọi người mất.
Và thế là, tôi quyết định giúp onee-san đóng đồ.
Onee-san: "...(Soạt soạt)"
Onee-san im lặng lấy những quyển sách trên giá xuống cho vào trong hộp. Tôi nghĩ mình nên giúp. Nên tôi lấy 1 cái hộp các tông khác và cho sách mình vào đó.
Và rồi, sau khi dọn dẹp xong 1 cái giá sách, khi tôi chuẩn bị chuyển sang cái giá tiếp theo.
Onee-san: "..."
Tôi nhận ra onee-san bất chợt ngừng động tác lại.
Cái gì thế,
'Những quyển tạp chí người 'nhớn' vẽ bởi những hoạ sĩ minh hoạ mà tôi biết (cần xen xò)'
Onee-san: "......(Khụ...khụ...)"
Không không không không, không phải thế. Bạn nhầm rồi. Mấy cái này là được người khác gửi tới hoặc bạn bè mua rồi cho, không phải của tôi đ...Tôi xin lỗi. Thực ra là tôi rất thích chúng!
Onee-san hoàn toàn ngó lơ cảm xúc của tôi và nhét chúng gọn gàng vào trong hộp. Rồi, cô ấy lại dừng lại.
‘Baka to Tesuto to Shoukanjuu X Hàng loạt bản copy
Baka to Tesuto to Shoukanjuu Volume 2 X Hàng loạt bản copy
Baka to Tesuto to Shoukanjuu Volume 3 X Hàng loạt bản copy
Baka to Tesuto to Shoukanjuu Volume (cứ format đấy) X Hàng loạt bản copy’
Đó là các bản copy của các tập kẹp với nhau. Chắc onee-san này đang nghĩ, "Anh ta thích bộ này thế sao?"
Đó không phải vấn đề. Những cái này được gửi tới tác giả như 1 món quà bắt buộc. Tất nhiên là tôi không dở hơi tới mức mua đi mua lại 1 quyển sách.
Tôi tiếp tục làm việc của mình mà không đưa ra lời biện hộ nào cả.
Lần này, cô ấy chuyển sang giá khác, nhưng, ở đó cũng có mấy quyển.
'Baka to Tesuto to Shoukanjuu (Bản Tiếng Hàn) X Hàng loạt bản copy
↑
(Bản Tiếng Trung) X Hàng loạt bản copy
↑
(Bản Tiếng Đài Loan) X Hàng loạt bản copy ...v...v...'
Thế nên tôi mới nói, không phải là như thế. Tôi không thể mua các bản tiếng khác nhau của cùng 1 quyển sách, lại còn mua các bản copy nữa. Tất cả chỗ này cùng là được đưa tới cho tác giả nha.
Tôi đã có thể giải thích mọi thứ nếu tôi có thể chuyển chủ đề, nhưng cô ấy chỉ tiếp tục làm việc. Chắc là vì công việc của cô yêu cầu cô không được nói chuyện. Nếu vậy, tôi chỉ có thể tập trung hết sự dũng cảm của mình mà nói với cô ấy.
Ngay khi tôi quyết định làm vậy, tôi thấy mấy thứ gì đó ở góc phòng.
'Sườn xám và quần áo tập gym và những lỗi lầm'.
Ah. Kết thúc rồi. Tôi không thể giải thích được nữa rồi.
Những món quà tặng cho tôi còn lại trong bữa tiệc tất niên của công ty, những món quà troll tôi nhận từ những độc giả (chắc thế?), những cuốn sách ca ngợi tặng cho tác giả đều được xếp trong căn phòng này. Sự thật là tôi chỉ là 1 tác giả light novel bình thường. Đây là sự thực... nhưng tôi băn khoăn liệu có ai biết được điều đó. Ngay cả tôi, người biết cái sự thực này, "Ah, un...có vẻ anh có nhiều căng thẳng quá nhỉ...", chắc cũng sẽ nói như vậy sau khi tận mắt chứng kiến căn phòng này.
Cuối cùng, tôi quyết định không giải thích, và việc chuyển nhà kết thúc trong yên lặng khi chúng tôi tiếp tục công việc ngượng nghịu này. Tôi hoàn toàn không hề muốn biết onee-san sẽ nói gì với 2 nhân viên kia trên xe lúc về.
Và thế là mọi chuyện khi chuyển nhà. Khi bạn chọn 1 công ty vận chuyển có thể xử lí tất cả, bạn sẽ chả có việc gì để làm cả, và bạn sẽ cảm thấy cảm thấy cực kì ngượng nghịu. Nên hãy ghi nhớ điều này. Nói thật, cái không khí lúc túng đó không làm tôi thoải mái chút nào...
Và sau khi viết cái bài học cuộc sống cực kì thiết thực này thì sắp hết trang đến nơi rồi. Thật là, ai là người đã phàn nàn là có quá nhiều trang để viết chứ?
Dù sao thì, hãy để tôi thêm vào 1 lời cảm ơn trang trọng.
Tới Haga-san phụ trách vẽ tranh minh hoạ, là 1 người đọc, tôi rất vui khi thấy lần này có 3 nhân vật xuất hiện trên bìa truyện! Và, hình Miharu SD[4] và màu minh hoạ của Shouko ở trang 8 rất là đẹp, làm tôi rất là vui sướng. Cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi ở tập này.
Biên tập K-sama, tôi đã không thể hoàn thành kịch bản gốc của mình đúng hạn nhưng nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình của anh mà việc xuất bản không bị chậm trễ. Tôi chỉ có thể cúi thấp đầu của mình và thể hiện sự kính nể của mình trước sự nỗ lực của anh, cố ép ra tất cả sức mạnh và quyết tâm, đấu tranh chống lại sự mệt mỏi và căng thẳng, dùng cặp mắt lờ mờ và bàn tay run lẩy bẩy để hoàn thành kịch bản. Tôi thực sự rất xin lỗi, và rất biết ơn.
Tới Kagaya-san phụ trách việc thiết kế, cảm ơn đã luôn cung cấp những thiết kế tiêu đề và tranh ở phần câu hỏi, trang nội dung và phần chú thích. Nhờ có anh, Kagaya-san, mà tôi có thể thử tất cả mọi thứ. Hãy tiếp tục giúp đỡ tôi trong tương lai.
Tới tất cả những người liên quan tới anime, manga, những cross-over và phiên bản đặc biệt của bộ này, tôi chân thành cảm ơn các bạn vì đã chăm sóc tôi. Tôi rất xin lỗi vì tôi không thể đóng góp gì nhiều...
Và tới tất cả độc giả! Tôi chỉ có thể nói những lời trang trọng, nhưng tôi rất biết ơn vì tất cả các bạn có thể tiếp tục ủng hộ tôi như thế này. Ngoài vô số những lá thư và mail của fan, thực ra tôi đã nhận được vài hộp socola của những người yên mến Muttsurini. Tôi rất biết ơn điều đó. Nhắc mới nhớ, Muttsurini rất nổi tiếng trong nữ giới vì lí do nào đó. Khi bộ truyện lần đầu ra mắt, tôi bắt đầu cảm thấy thương cho cậu ấy, nghĩ là, "Tên này biến thái thế này thì con gái đều ghét cậu ấy mất...". Cuối cùng, mọi thứ lại thành ra thế này. Trả lại cho tôi những thương cảm mà tôi đã dành cho cậu ấy! Và cả, người nổi tiếng thứ 2 sau cậu ấy là Hideyoshi. Cái này thì tôi thừa biết rồi. Tôi chân thành cảm ơn vì những sự ủng hộ từ mọi người.
Và cuối cùng, tôi sẽ sì poi tập sau 1 tí.
Truyện vẫn chưa xong nhưng nó vẫn rất thành công. Tôi hi vọng tập tiếp theo sẽ là tập cuối của bộ chính. Còn truyện kết thúc thế nào, tôi sẽ rất vui nếu bạn có thể đọc đến hết truyện.
Thêm nữa, câu truyện mở đầu của tập trước được viết như 'tập cuối', và lí do là do có 1 khả năng cao tôi không thể nén phần nội dung vào trong 1 tập như cách nó kết thúc. Tôi đã định kết thúc truyện trong 10 tập, nhưng tôi không thể nén nội dung trong tập 8, và lại còn thêm 1 tập nữa chứ. Tôi không thể kết thúc ở tập 10 nên tôi đành phải thêm 1 tập nữa, làm thành 12 tập. Tôi không nghĩ kế hoạch sẽ lệch hơn nữa đâu... đúng, chắc thế, có thể, có vẻ thế. Vào lúc này, sẽ rất tốt nếu tôi có thể tiếp tục như dự kiến...nhưng khó làm mọi thứ theo ý mình lắm, như số trang của lời bạt chẳng hạn.
Được rồi. Tôi rất cảm kích khi tất cả độc giả vẫn có thể 1 cái lời bạt dài như thế này. Lúc này, tôi rất hi vọng là mình sẽ có thể gặp lại mọi người ở bộ truyện Baka Test lần nữa.
Chú thích
↑ Văn khố bản (文庫版, bunkoban, gọi tắt là bunko) cũng là một dạng tập truyện như đơn hành bản, nhưng khổ giấy nhỏ hơn (thường là A6 105 x 148 mm) và dày hơn đơn hành bản. Chi tiết:
↑ Tam quốc diễn nghĩa
↑ Yoroshiku onegaishimasu-よろしくお願いします。
↑ Hình chibi