Trở về dinh thự Công Tước gia từ vương cung, Michelle đã thấy cậu em trai Kyle đứng đợi ngay tại cửa.
“Ara, có chuyện gì à Kyle?”
“Em đã bảo là có đi đâu thì nhớ gọi em đi cùng rồi mà.”
Kyle tiến lại với vẻ mặt xem chừng có chút sốt ruột, nhưng thấy Michelle rồi, cậu ta liền nhẹ nhõm thở phào.
Mười bốn tuổi, Kyle đã cao như một người lớn. Đứng bên cạnh Michelle nhỏ nhắn khiến tình huống lúc này chẳng khác nào cảnh một ông anh trai đang lo lắng cho đứa em gái.
“Xin lỗi Kyle nha. Chỉ là, dù gì cũng đã mười lăm tuổi rồi, cứ làm phiền em suốt thì cũng không hay cho lắm ấy...”
“Không được. Ngoài kia có nhiều gã đàn ông nguy hiểm lúc nào cũng nhăm nhe Michelle đó.”
“Xin lỗi mà..”
Thấy đứa em trai chẳng hiểu tại sao lo lắng cho mình về mấy người đàn không khác, Michelle bất giác mỉm cười hiền dịu và nhìn Kyle bằng ánh mắt đầy trìu mến. Nhưng bất chợt, thoáng chút cô đơn bỗng hiện lên trong đôi mắt Michelle.
“Kyle đúng là đã lớn rồi ha. Nghĩ vậy tự dưng thấy cô đơn quá chừng luôn. Mà này, sao em không dùng cách gọi như hồi xưa nữa vậy?”
“Ư...”
Michelle khẽ khàng bước lại gần cậu em trai của mình rồi ngước mắt lên. Trước ánh mắt dòm từ dưới lên ấy, Kyle cứng họng, loạng choạng lùi lại về sau.
Quả thực... Hồi xưa, ngày mà Kyle mới ba hay bốn tuổi gì đó, cậu không hề gọi Michelle thẳng bằng tên như bây giờ. Nguyên do vấn đề thì sâu thẳm hơn cả đại dương, và vì chuyện lúc nãy, cậu chẳng còn chút tinh thần nào để từ chối mong muốn của Michelle nữa.
“Nii-san...?”
“Vâng?”
“Nee-san...?”
“Vâng?”
“...Cái nào đây ta?”
Nghe thấy câu hỏi tự vấn của Kyle, Michelle vui vẻ cất tiếng cười thánh thót như chuông ngân đến tít cả mắt.
“Ma~a, nãy giờ Kyle nói cứ như Dylan-sama ấy.”
“Hự!”
“Kyle!?”
Thấy em trai đột nhiên khuỵu người xuống và thổ huyết, Michelle vội vã xoa lưng cho cậu.
“Em bị sao vậy? Có cần Thần Thánh Ma Pháp chữa trị không...”
“Không cần, không cần đâu! Em ổn, không bị thương hay đau ốm gì cả đâu!”
Thật vậy, cơ thể đã được trui rèn của Kyle vẫn hoàn toàn bình thường. Thậm chí mười năm qua cậu ta còn không hề biết cảm lạnh là gì.
Tuy nhiên, mấy năm qua tinh thần cậu đã không hề ổn định một chút nào. Cứ hễ nhận phải cú sốc tinh thần cực độ như vừa rồi, thì tâm trí cậu sẽ cố quay về lại trạng thái bình thường và gây cho cơ thể một sang chấn như để làm báo hiệu (hoàn toàn tự động).
Thực sự, điều này có thể gọi sự bí ẩn của cuộc sống.
Thân thể Kyle vốn đã khỏe mạnh từ ngày nhỏ, nhưng tinh thần cậu lại chẳng được như vậy.
Nguyên là một đứa nhóc nhút nhát sợ đủ thứ: bóng tối, những chiếc bóng trên tường vào buổi đêm, những người lạ mặt và cả những thứ mới nhìn thấy lần đầu... Ngày ấy, người đã dỗ Kyle không phải là cha mẹ hay người hầu riêng, mà chính là người có cơ thể yếu ớt Michelle.
Những khi Kyle khóc nhè và không ngủ được vì sợ bóng tối, Michelle luôn ở đó dắt Kyke đi vệ sinh và ngủ cùng cậu.
Sở dĩ Michelle yếu ớt đến vậy là do lượng ma lực cường đại nằm trong cơ thể. Dường như cũng vì nó mà cơ thể Michelle phải chịu đau đớn triền miên và sức lực chỉ bằng một nửa Kyle.
Cậu nhóc Kyle khi đó đã nghĩ trách nhiệm của bản thân là phải bảo vệ Michelle hiền dịu bằng mọi giá.
Vài năm trôi qua, cơn đau thể xác cũng biến mất khi Michelle bắt đầu sử dụng được Thần Thánh Ma Pháp vốn cần lượng lớn ma lực để thi triển. Tuy vậy, cơ thể Michelle vẫn phát triển rất trễ và cực kỳ chậm chạp. Bởi vậy nên Kyle đã cố gắng hết sức khổ luyện để có thể bảo vệ ‘anh trai’ thật tốt.
Nhưng...
Không hiểu bằng cách nào mà người anh của cậu bỗng dưng được Giáo Hội tôn làm ‘Thánh Nữ’.
Đã thế lại còn trở thành vị hôn thê của Vương Tử Dylan lúc nào chẳng hay.
Kyle thật sự chẳng thể hiểu nổi dù chỉ một chút về những gì đã diễn ra.
Cơ mà, vì đã luôn mặc trang phục dành cho con gái từ ngày còn bé tý, nên chẳng có ai cảm thấy kỳ lạ cả.
Song, Kyle, người liên tục rèn luyện bản thân, đã nhanh chóng trưởng thành và trở thành một chàng trai khỏe mạnh. Trong khi đó, anh của cậu lớn lên thì lại trở thành một mỹ thiếu nữ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Kyle bối rối. Lẽ nào bấy lâu nay cậu đã hiểu nhầm 'chị gái' của mình thành ‘anh trai’ ư? Không, không thể nào. Kyle nhận thức rất rõ Michelle là con trai bởi vì cả hai đã tắm cùng nhau rất nhiều lần khi con nhỏ.
Chuyện tương tự cũng xảy ra với hai người bạn thuở nhỏ của cậu là Dylan và Nikolai. Chính vì thế mà hai người đó bây giờ như đang bị giày vò dưới địa ngục trong lao tù mang tên ‘Mâu Thuẫn’.
Nếu thực sự là vậy, Phải chăng Michelle vẫn là anh trai của cậu chăng? Người anh này chỉ là trông giống ‘chị gái’ thôi? Hay là...
Cậu đã tìm phụ thân và hỏi. Rằng có khi nào anh trai mình đã gặp phải ‘Changeling’ và bị đánh tráo bằng một mỹ thiếu nữ trông hệt như nàng yêu tinh nghịch ngợm không.
Tức thì Kyle liền bị đánh té tát một trận. Phụ thân khẳng định với cậu rằng Michelle vẫn là Michelle. Nhưng ngày hôm sau, Kyle biết được rằng có rất nhiều sách liên quan đến yêu tinh Changeling đã được đưa đến thư phòng của phụ thân.
Cậu cũng đã đi hỏi mẫu thân. Liệu anh trai của mình thực ra có phải là con gái không. Ngay lập tức, cậu ăn một cái tát trời giáng. Mẫu thân chắc nịch tuyên bố rằng không có chuyện bà nhầm lẫn giới tính đứa con bản thân đã mang nặng đẻ đau.
Song, vào hôm sau, cậu thấy mẫu thân liên tục hoài nghi nghiêng đầu trong khi cùng thị nữ trưởng đã phục vụ gia tộc lâu năm xem album ảnh chụp Michelle.
Cơ mà, thứ khiến tấm trí Kyle rối loạn đến mất ổn định lai không phải cái chuyện vặt vãnh đó.
“Em có chắc là mình không sao chứ?”
“Thật mà, em vẫn ổn. Nên là, xích xích ra một chút đi, nhé...”
Nếu Michelle vẫn là anh trai thì tốt biết mấy. Cho dù thể xác có yếu nhớt hay thân hình có nhỏ bé đến cỡ nào đi chăng nữa, chỉ cần Michelle đối đãi với cậu như là ‘anh trai’ thì Kyle cũng sẽ kính trọng lại. Thậm chí, dẫu có bị người khác nói là quan tâm thái quá, cậu vẫn sẽ mặc kệ mà dành cả cuộc đời để bảo vệ và sát cánh bên người anh của mình.
Tuy nhiên, nhìn kiểu gì thì kiểu, người ‘anh trai’ đang ghé sát cơ thể vào cậu với điệu bộ lo lắng vô cùng ở ngay trước mặt kia rõ ràng là ‘con gái’.
Ở gần thế này, cậu có thể ngửi thấy một mùi hương vô cùng dễ chịu. Kể cả những lúc ngồi chung xe ngựa, hiếm lắm Kyle mới rơi vào tình cảnh suýt thổ huyết vì lo lắng. Nhưng không hiểu sao, mùi hương từ Michelle hòa lẫn với hương thơm xà phòng khiến tinh thần bị giày vò đến cùng cực.
Bởi vì trong Kyle vẫn nhận thức Michelle là nam, thế nên khi tiếp xúc gần với Michelle như hiện tại, cậu cũng ý thức được luôn phần ‘nữ’ của anh trai.
“Hự!”
“Kyle! Kyle!”
“Em không sao!”
Xin đó, đừng có rúc gần người em như vậy nữa mà.
Cậu có thể cảm nhận được thứ gì đó phồng phồng đang áp vào lưng mình.
Cái này... là đồ thật à? Hay lẽ nào là độn? Kyle nghĩ.
Dù chưa được chạm vào mấy mấy thứ đó bao giờ, nhưng nó vẫn khiến cậu không khỏi thắc mắc rằng bộ trong vương quốc có tồn tại thứ kỹ thuật đủ sức tạo ra một thứ tinh xảo như này ư? Với cả, cái người suốt ngày chỉ quanh quẩn ở dinh thự Công Tước gia, Vương cung, Học viện và Nhà thờ sao có thể có được mấy thứ như này chứ?
Ngoảnh đầu lại nhìn lên trên, Kyle thấy khuôn mặt đầy lo lắng của Michelle đang gần ngay sát mình.
Trái tim Kyle hiện giờ đang xao động vô cùng mãnh liệt trước dung nhan rạng người như hoa mãn khai của Michelle theo cách khác hoàn toàn với Dylan và Nikolai, nhưng người vốn không có mối quan hệ gia đình mật thiết với Michelle.
Thoáng u sầu trong đôi mắt càng khiến nét quyến rũ của Michelle thánh thiện thêm phần hấp dẫn. Mái tóc ngân sắc (thứ mà Kyle cũng sở hữu) óng ả thướt tha kia tỏa sáng long lanh. Làn da trắng ngần như tuyết và đôi hàng mi dài dịu dàng phát ra ánh sáng lấp lánh nhè nhẹ; Tất cả nhưng thứ đó như thể đang dụ hoặc lấy Kyle.
Hừ, anh trai hay chị gái thì sao chứ, không quan trọng! Vẻ đẹp kiều diễm vượt trên tất thảy kia nhất định phải là của mình...!
“Buhaaaaaaaaaaa!”
“Kyaaaaa, có ai không, nhanh tới đây...!”
Kyle khục ra ngụm máu tạo thành hình vòng cung nhỏ giữa không trung. Thấy cảnh này, Michelle thất kinh hét toáng lên. Những gia nhân trong dinh thự nhanh chóng có mặt rồi đưa cậu ta về phòng và đặt lên giường.
Michelle ngồi bên canh giường, lo lắng xoa đầu cậu em trai.
Chợt, Kyle cất tiếng hỏi với vẻ mặt đầy nghiêm túc.
“...Em phải làm gì để tiếm ngôi nhỉ?”
“Hay là chúng ta đi gặp thái y trong vương cung đi.”
.
.
.
Bởi vì cơ thể Kyle về lý thuyết chẳng có vấn đề gì nên việc sử dụng Thần Thánh Ma Pháp lúc này là hoàn toàn vô nghĩa, thế nên Michelle chỉ có thể đem tất cả nỗi niềm lo lắng từ tận đáy lòng mà toàn tâm toàn ý cầu nguyện với vầng trăng bên ngoài cửa sổ. Cùng lúc này, tại một nhà thờ nọ, một cô bé mồ côi cũng đang nhìn lên vầng trăng ấy. Với mái tóc hồng vàng kim tung bay trong gió, cô khoanh tay lại và dõng dạc cất tiếng như thể đang tuyên bố với cả thế giới này.
“Để các ngươi phải đợi lâu rồi. Ta chính là ‘nữ chính’ của thế giới này đây!”
.
.
.
Trans note:
-Giải thích về CHANGELINGS - NHỮNG ĐỨA TRẺ MẠO DANH
Changeling là một loại quái vật phổ biến trong truyền thuyết các nước Châu Âu.
Nó là một con yêu tinh mang hình dáng trẻ con, được mẹ của nó dùng để đánh tráo với một đứa trẻ là con người. Yêu tinh sẽ lẻn vào nhà có em bé vào ban đêm, đặt con của nó vào nôi và bế đứa trẻ đi.
Changeling về căn bản có vẻ bề ngoài giống hệt đứa trẻ bị đánh tráo, vì thế bố mẹ đứa bé sẽ chẳng phát hiện ra. Nhưng khi lớn lên, Changeling sẽ bắt đầu thể hiện một số đặc điểm bất thường. Nó sẽ rất ốm yếu còi cọc, tính tình khó chịu, ích kỷ, xa cách mọi người. Nó sẽ thông minh hơn độ tuổi của nó rất nhiều và thường bày những trò ám muội để hãm hại mọi người chỉ để cho vui. Nhất là khi nó nghĩ nó đang ở một mình thì Changeling sẽ làm những hành động kỳ cục như nhảy múa, la hét và kêu lên những tiếng kêu không phải của con người. Và cuối cùng là Changeling sẽ chết yểu trước khi kịp lớn. Không chắc đó đơn thuần là "chết" hay con Changeling đã trở về với thế giới ma quỷ của nó.
Còn chuyện gì xảy ra với đứa trẻ bị bắt cóc? Không ai chắc chắn. Có thể chúng sẽ phải làm nô lệ cho yêu tinh hoặc thậm chí là bị giết thịt.]