Trong Kim Lăng thập nhị thoa, Đại Ngọc và Bảo Thoa là nhân vật chính, tất cả câu chuyện trong Hồng Lâu Mộng đều triển khai xoay quanh các nàng. Bốn cô nương của Giả phủ có tính cách khác nhau, và vận mệnh cuối cùng của họ cũng không giống nhau. Trong những nhân vật còn lại, nhân vật then chốt có thể thúc đẩy kịch bản của tiểu thuyết đương nhiên là Vương Hy Phương.

Phượng nha đầu, anh Phượng, Phượng Ớt, những biệt danh này đủ để chúng ta nhìn ra được tính cách của Vương Hy Phượng.

Theo miêu tả trong nguyên tác, lần đầu tiên Vương Hy Phượng xuất hiện là chưa thấy người, chỉ nghe được mỗi tiếng cười, chỉ mỗi khí thế khi ra sân thôi cũng đã rất sảng khoái, trong sách còn tiêu tốn rất nhiều bút mực để miêu tả váy áo hoa lệ của nàng, những câu so sánh trong cả một đoạn văn dài của Tào Tuyết Cần như đầu cài xx, người mặc xx, mép váy buộc xx vô cùng hoa lệ, gần như đã trở thành những miêu tả khuôn sáo nói tới sự xuất hiện của mỹ nữ trong rất nhiều cuốn truyện trạch đấu sau này.

Tạ Minh Triết thật sự không thể nhớ rõ những từ ngữ hoa lệ này, dù sao bảo một đứa con trai như cậu nhớ gì mà “ngọc bội hình cặp cá có đôi mắt như hoa hồng” thực sự là quá sức, nhưng ngược lại cậu có thể nhớ rõ miêu tả dung mạo của Vương Hy Phượng. Phượng Thư có một đôi mắt phượng xinh đẹp, mày liễu cong cong, ngũ quan khá tinh xảo, môi mỏng mỉm cười, không giận tự uy, toàn thân là trang phục lộng lẫy, thoạt nhìn chính là một phu nhân nơi hào môn thế gia.

Trang phục hoa lệ của nàng cho thấy thân phận địa vị cao quý của nàng ở Giả phủ, cơ bản chính là một cái kho báu di động.

Vương Hy Phượng là cháu ruột của Vương phu nhân, cộng thêm tài khéo léo, rất được Giả lão thái thái và Vương phu nhân yêu thích, nắm giữ quyền lực quản gia ở Giả phủ, làm việc quyết đoán, tâm địa độc ác, nàng là điển hình của “người phụ nữ mạnh mẽ thời cổ đại”, nàng quản tốt một Giả phủ lớn thế này, có thể thấy được năng lực của nàng mạnh tới mức nào.

Trong sách đã nhiều lần miêu tả cuộc đấu tranh nội bộ trong Giả phủ, nhưng đều bị Vương Hy Phượng thành thạo hóa giải, nàng thông minh, xinh đẹp, tài giỏi nhưng lại rất tàn độc. Khi xử lý chuyện Giả phủ, thủ đoạn của nhàng vừa nhanh, vừa hung ác, mà cũng vừa chuẩn xác. Đám kẻ hầu đều gọi nàng là “bà Diêm Vương”, có thể thấy được nàng đáng sợ như thế nào.

Vương Hy Phượng có tâm địa thâm sâu khó lường, khôn ngoan mưu lược, trên dưới cả cái phủ lớn thế này mà không có bất kỳ cô gái nào có thể sánh với nàng.

Nếu nàng được sinh ra ở thời hiện đại, nhất định nàng có thể trở thành một bà chủ rất lợi hại, nằm trong bảng xếp hạng những nữ đại gia. Nhưng hoàn cảnh ở Giả phủ lại là chốn danh môn vọng tộc thời cổ đại, nội bộ vô cùng lục đục, Vương Hy Phượng bày mưu tính kế tường tận, hố chết Giả Thụy, kẻ hâm mộ sắc đẹp của mình, hại chết người vợ bé của chồng mình, cuối cùng chính nàng cũng vì lao lực quá độ, bệnh nặng qua đời.

Vương Hy Phượng là một nhân vật có tính cách rất phong phú mà Tào Tuyết Cần đã tạo ra. Làm quản gia của Giả phủ, sự tàn nhẫn, quả quyết nơi nàng rất thích hợp để làm thẻ công kích.

Trong Kim Lăng thập nhị thoa, Thám Xuân đã được làm thành thẻ công kích đơn, như vậy có thể biến Vương Hy Phượng thành công kích quần thể.

Ở kỹ năng thứ nhất, Tạ Minh Triết quyết định dùng “tiếng cười” của nàng làm điểm khởi đầu, người ta đều nói Vương Hy Phượng là một kẻ “nụ cười giấu dao”, ngoài mặt thì thơn thớt đon đả, nhưng trong lòng đã sớm bày mưu tính kế làm sao để hại người, có thể nói là vô cùng bố.

Trong nguyên tác, trước khi Vương Hy Phượng xuất hiện thì tiếng cười hào sảng đã bay tới từ xa, khiến cho Lâm muội muội vừa mới đến Giả phủ phải sợ hãi.

Trước đó cậu đã làm Vương Chiêu Quân dùng kỹ năng “Khúc xuất tái” công kích bằng sóng âm đánh rơi đàn chim trên trời, vậy thì cũng có thể dùng tiếng cười hào sảng của Vương Hy Phượng để làm sóng âm công kích toàn thể kẻ địch.

Tiếng cười ma mị “ha ha ha” của Vương Hy Phượng vừa vang lên, toàn thể đối thủ trong phạm vi sẽ bị tổn thương.

Thẻ bài công kích diện rộng, bình thường chỉ nên chủ yếu thiết kế một kỹ năng công kích, bởi vì loại thẻ có hai kỹ năng tấn công quần thể sẽ bị hệ thống kéo số liệu cơ bản xuống rất thấp. Cách thiết kế thông thường là, một kỹ năng sẽ làm thành công kích rộng, kỹ năng thứ hai thì làm thành hỗ trợ hoặc nội tại dùng để tăng cường công kích của mình. Chẳng hạn như Chu Du, trước tiên sẽ thả ra xích sắt, sau đó mới mở Hỏa thiêu Xích Bích để tạo công kích liên tục; Lục Tốn cũng chỉ có một kỹ năng công kích rộng là Hỏa thiêu liên doanh.

Kỹ năng công kích quần thể của Vương Hy Phượng sẽ gọi là “Tiếng cười giấu đao”, kỹ năng còn lại thì Tạ Minh Triết còn phải suy nghĩ thật kỹ.

Phượng Thư có tác phong làm việc quyết đoán, khi đã nhắm tới mục tiêu là sẽ quả quyết ra tay, không hề do dự. Nàng chưa từng dây dưa dài dòng, đã đặt bẫy là sẽ hoàn mỹ hố chết mục tiêu, cái này có thể làm thành kỹ năng cho nàng.

Cậu nhớ trong Hồng Lâu Mộng có một đánh giá rất đúng về Vương Hy Phượng —— bày mưu tính kế quá thông minh, hại người cũng hại cả chính mình.

Quả thực nàng đã tính kế không ít người, nhưng cuối cùng chình mình cũng không có được một kết thúc yên lành, cái này có thể làm thành kỹ năng vong ngữ, sau khi Vương Hy Phượng chết đi sẽ khởi động một chút hiệu quả, vừa vặn phối hợp với những thẻ bài hệ thủy khác.

Nhưng nếu thế thì Vương Hy Phượng sẽ có tới ba kỹ năng.

Một tấm thẻ có tới ba kỹ năng thì số liệu sẽ khá chênh lệch, trước đó cậu đã làm Thám Xuân cũng có ba kỹ năng, thế nên điểm công cơ bản cũng không thể tăng lên giá trị cao nhất 1500. Vương Hy Phượng chắc chắn cũng sẽ như vậy, công kích cơ bản không đạt max được thì có thể giảm thời gian CD xuống, để Phượng Thư có thể thả ra nhiều đợt sóng âm.

Sử Tương Vân dùng tư thế ngủ để khiêu khích đối thủ, Vương Hy Phượng lại dùng tiếng cười ma mị của mình kích kẻ địch.

Sau khi nghĩ kỹ thiết lập, Tạ Minh Triết lập tức bắt đầu chế tạo tấm thẻ Vương Hy Phượng này.

Về hình tượng nhân vật, cậu dựa theo những miêu tả trong trí nhớ, cải biên thành phiên bản truyện tranh.

Vương Hy Phượng có một đôi mắt phượng sắc sảo, mày liễu, dung mạo xinh đẹp. Còn mái tóc và trang sức cụ thể trên người nàng thì Tạ Minh Triết không nhớ rõ lắm, chỉ có thể vẽ một vài châu báu hoa lệ lộng lẫy theo trí tưởng tượng của mình.

Theo sau miêu tả của cậu, một phu nhân có dung mạo xinh đẹp, trang phục lộng lẫy xa hoa nhanh chóng xuất hiện trên giấy tinh vân, khóe môi nàng cong lên mỉm cười, thoạt nhìn rất dịu dàng thân thiết, nhưng thực tế lại là một nụ cười giấu dao, ánh mắt vô cùng khôn khéo sắc bén.

Vương Hy Phượng (Hệ thủy)

Cấp độ: 1

Cấp sao: ★

Số lần sử dụng: 1/1

Thuộc tính cơ bản:

– Máu: 400

– Công: 800

– Thủ: 300

– Tốc: 30

– Tỷ lệ bạo kích: 30%

Kỹ năng: Tiếng cười giấu đao (Vương Hy Phượng rất thích cười, tính tình rộng rãi, thực tế lại là một kẻ tâm địa thâm sâu, nụ cười chứa dao. Khi nàng xuất hiện, người vẫn chưa thấy đâu mà đã có thể nghe thấy tiếng cười của nàng. Lúc Vương Hy Phượng vào sân sẽ tự động ẩn thân 3 giây, phát ra tiếng cười hào sảng, gây 100% tổn thương sóng âm hệ thủy cho toàn thể mục tiêu đối địch trong phạm vi 23 mét xung quanh; thời gian CD: 15 giây)

Kỹ năng: Sát phạt quyết đoán (Vương Hy Phượng vô cùng quyết đoán, khi đã nhắm vào một mục tiêu thì chưa từng nương tay. Nàng có thể khóa chặt một mục tiêu chỉ định trong phạm vi 23 mét, để công kích bằng sóng âm của mình có thể gây thêm cho mục tiêu 100% sát thương bạo kích; thời gian CD: 15 giây)

Kỹ năng: Tính toán hết thảy (Vương Hy Phượng tính kế không ít người, nhưng cuối cùng mình cũng không có kết cục tốt, bệnh nặng qua đời. Nàng là một kẻ vô cùng thông minh, khi chết vẫn không cam lòng, nàng chuyển 20% công kích cơ bản của mình cho một thẻ bài phe bạn, để thẻ bài phe bạn tiếp tục thay nàng chiến đấu)

Trong ba kỹ năng, “Tiếng cười giấu đao” có thể coi là công kích tầm trung trong các loại kỹ năng công kích quần thể, thua xa Chu Du và Lục Tốn, 100% sát thương cũng không gọi là cao, nhưng lại có ưu thế về thời gian CD rất ngắn, có thể liên tiếp phát ra tiếng cười ma mị công kích đối thủ. Một phút cười tới bốn lần, đủ để khiến đối thủ rất buồn bực.

Kỹ năng thứ hai “Sát phạt quyết đoán” là loại kỹ năng công kích thẻ bài quan trọng của đối thủ, nàng có thể khóa chặt một mục tiêu kẻ địch, khi phóng công kích diện rộng, có thể đồng thời khóa chặt một mục tiêu gây nên sát thương bạo kích ngoài định mức. Có thể tại thời điểm thẻ bài then chốt nào đó của đối phương đang tàn phế, nàng sẽ lập tức tiếp cận lá bài này thả sóng âm, vừa ép cây máu của toàn thể địch thủ xung quanh, lại vừa có thể thu đầu người, dùng cực tốt.

Kỹ năng thứ ba thì khá là vô lại, Vương Hy Phương thông minh đến chết vẫn muốn tính toán, mình chết không cam tâm nên chuyển một phần công kích của bản thân lên một đồng đội chỉ định, mà lực công kích nàng tặng đi lại là dạng “công kích tăng thêm vĩnh cửu trong trận”, chứ không phải là sát thương tăng thêm ngắn hạn. Nói cách khác, thẻ bài được nàng tặng công kích sẽ thu hoạch được 20% công kích cơ bản trong cả trận đấu.

Nếu ngay thời điểm Phượng Thư vừa tử trận lại triệu hồi một tấm thẻ thu hoạch siêu mạnh, rồi chuyển 20% công kích cơ bản của Phượng Thư vào tấm thẻ thu hoạch này thì chắc chắn sát thương thẻ bài này gây ra sẽ rất kinh khủng!

Ví dụ đơn giản nhất chính là Tôn Thượng Hương trong set thẻ của Tạ Minh Triết, nàng là thẻ bài thu hoạch bắn tên liên tục, sau khi tăng công kích cơ bản, Tôn Thượng Hương chỉ cần có thể kết liễu được một tấm thẻ của đối phương thì lập tức có thể liên tục bắn tên, nói không chừng còn có thể trực tiếp diệt đoàn. Hắc Vô Thường của tiểu Kha cũng giống vậy, thế nên kỹ năng vong ngữ này của Phượng Thư cực kỳ mạnh.

Đương nhiên Phượng Thư không có kỹ năng chủ động kéo cừu hận, nếu như đối thủ bỏ mặc nàng thì kỹ năng vong ngữ của nàng sẽ không thể khởi động được —— nhưng mà, người ta có thể mặc kệ một Vương Hy Phượng cứ 15 giây sẽ cười to một lần, gây ra công kích sóng âm quần thể sao?

Chỉ mỗi tiếng cười thôi đã đáng ghét rồi, huống chi lại là một kỹ năng công kích diện rộng.

Chắc chắn đối thủ sẽ xử lý tấm thẻ này, cho nên không cần lo lắng vấn đề không thể khởi động kỹ năng vong ngữ. Trừ phi đối thủ có loại thẻ bài có thể khiến Phượng Thư quên đi kỹ năng như Mạnh Bà, hoăc thả khống chế trầm mặc trong thời khắc mấu chốt, khiến nàng không thể thả ra kỹ năng.

Tạ Minh Triết vô cùng vui vẻ cầm tấm thẻ Vương Hy Phượng lên, đặt vào trong tủ trưng bày.

Kim Lăng thập nhị thoa lại có thêm một tấm thẻ.

Vì tốn rất nhiều thời gian để vẽ hình tượng của Vương Hy Phượng, cả một buổi chiều Tạ Minh Triết chỉ làm được mỗi tấm thẻ này.

Hôm nay cạu đã hoàn thành ba chị em Nghênh Xuân, Thám Xuân, Tích Xuân cùng Vương Hy Phượng, làm bốn tấm thẻ khiến cậu vô cùng mệt mỏi. Thế là Tạ Minh Triết quyết định tối nay sẽ không làm thẻ, mà kéo Tiểu Kha và Tần Hiên tới đấu trường luyện tập phối hợp thẻ mới một chút.

Lúc ăn cơm tối, cậu đưa những thẻ bài mình đã làm cho sư phụ xem.

Trần Thiên Lâm giúp cậu điều chỉnh số liệu một chút, số liệu của Sử Tương Vân và bốn chị em Giả phủ thì không cần sửa nhiều. Riêng công kích quần thể của Vương Hy Phượng thì Trần Thiên Lâm đề nghị giảm xuống 650 điểm, khi thăng tới max cấp thì sẽ khoảng 40 ngàn điểm, con số này so với những thẻ công kích gây 60 ngàn hay 80 ngàn điểm sát thương là rất kém cỏi. Nhưng nếu điều chỉnh thế này thì CD của kỹ năng sẽ được rút ngắn, từ 15 giây rút còn 12 giây.

Bốn lần cất tiếng cười trong một phút biến thành cười năm lần một phút.

Về sau, khi đem tấm thẻ Vương Hy Phượng này lên đấu trường, cứ mỗi 12 giây lại nghe thấy tiếng cười “ha ha ha” đầy sảng khoái của nàng, chắc chắn đối thủ sẽ rất buồn bực. Công kích thấp cũng chẳng sao, cái âm thanh ha ha ha này rất có ảnh hưởng tới tâm trạng thi đấu. Nói không chừng sau này khi mọi người đấu với Chú Béo sẽ không nhịn được đưa ra một đề nghị —— tắt âm thanh đi, chúng ta đánh trong yên lặng, làm ơn đừng cho Vương Hy Phượng cười nữa!

‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿

Tác giả:

Thẻ bài hôm nay chơi có vui hông? Mọi người có yêu tác giả nhiều hơn hông ^_^

Vương Hy Phượng: Ha ha ha ha, chị đã có mặt, các người còn không chịu nhấn like? Mau mau comment không thì chị đây sẽ lập tức cười 5 lần một phút:)