Open Beta - Sẽ update từ từ... ( update lần 2 )
Extra Chapter 2 – “Ngày thứ 2 trước buổi bình mình II”
Đây là bản ghi chép về 1 cuộc họp của GirlDeMo
“Hôm nay lại là một ngày mà chúng ta bùng cháy hết mình,” Iwasawa nói, ở hậu trường (Trong một lớp học trống nào đó) sau buổi trình diễn.
“Thật á, tớ nghĩ người hâm mộ rất yêu thích tớ thì phải.” Hisako trả lời, trong khi đang lau mồ hôi của mình.
“Đương nhiên là vậy rồi! Những bản nhạc của tụi mình đủ sức giết người cơ mà!” Iwasawa bắt đầu hòa vào với âm nhạc của mình, “Nhưng tớ nghĩ thế đã đủ chưa nhỉ?! Với cả chúng ta sẽ tiếp tục như thế này bao lâu nữa?! Thường thì sau 3 năm chúng ta sẽ được tốt nghiệp. Nhưng trong thế giới này có lẽ ta sẽ phải trải qua rất nhiều năm nữa. Cái gì cơ? Chẳng lẽ việc sáng tác lại tiếp tục đùn đẩy sang tớ sao?! Đừng có mà lười biếng thế! Cố mà sáng tác đi! Đừng có coi việc sáng tác là công việc mà chỉ riêng tớ phải làm vậy.
“Vậy nghĩa là cậu muốn tớ viết nhạc chứ gì?” Hisako đặt vấn đề.
“Cậu có thể viết ra những bài hát hát làm siêu lòng người được không?”
“Trình độ của tớ thì chẳng là gì so với cậu cả, nhưng vẫn có thể lắm chứ.”
“Oh, dù sao chúng ta cũng cần thêm bài để tạo ra album. Mà tốt nhất không nên cho mấy bài tào lao vào đó!”
“Tớ sẽ cố hết sức có thể.”
“Cậu nghĩ sao về những bài hát của tụi mình? Nếu có một bảng xếp hạng bài hát như Oricon, tớ tin các bài hát của chúng ta sẽ đứng đầu mọi lúc! Đó mới chính là những bài hát mà tụi mình sẽ tạo ra! Có lẽ nó đạt mức độ làm cho Akimoto Yasushi cũng phải ghen tị, nếu chúng ta ở thế giới của cô ấy.
Kể cả đó là nơi mà cô ấy cảm thấy tự tin nhất…
“Mấy bài hát của tụi mình, cùng lắm thì, có thể tung ra như đĩa CD single “đường phố”. Không có chuyện nó biến thành albums thứ thiệt được đâu.”
“Cậu gay gắt quá rồi đấy.”
“Quên chuyện đó đi. Tớ sẽ viết bài hát mới. Chắc chắn đây sẽ là một bài hát tuyệt vời, thế nên đừng lo lắng về chuyện này. Cậu nên tìm hiểu về các cách chơi nhạc cụ khác hơn là chỉ chơi nhạc cụ của riêng mình, được chứ!? Irie! Hay bất cứ điều gì đó?!”
“Giống như việc tạo tiếng trống bên trong đồ nội y của tớ, và tất cả các anh chàng NPC sẽ chú ý đên tớ chăng?”
“Áo tắm!? Naw! Có lẽ một cái quần lót là những gì cậu cần!”
“Eh? Vậy còn phía trên thì sao?”
“Sử dụng tay của cậu ấy.”
“Khoan đã, Vậy sau đó cậu đánh trống như thế nào?” Hishako lên tiếng phản đối.
“Đánh trống, rồi che, rồi đánh trống, rồi lại che. Làm nó thật nhanh, và vẫn có thể vừa đánh trống vừa che (…) được mà”
“Đúng là thế… Nhưng cô ấy không thể làm tốt cả 2 cùng một lúc. Và chắc chắn một điều, (…) của cô ấy sẽ bị nhìn thấy.”
“Không cho họ thấy là được!”
Phải nói gì đây!
“Nhưng làm như vậy thì được gì chứ? Chắc chắn hôm đó sẽ gây ra một chấn động lớn, và nếu Irie cứ giữ trống ở phía trước ngực, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ mất đi sự quyến rũ của nó,” Tôi đồng ý với sự phản đối của Hisako.
“Đúng đó, đúng đó. Irie không thể làm thế được.”
“Cái gì nữa… Mà, dù sao thế nào cũng được. Chuyện đó cũng không phải là điều gì xấu. Cậu biết đấy, một số người thực sự thích điều đó…”
"Họ muốn phải cởi trần hay một cái gì đó khác nữa à?!”
“Có ai có ý kiến gì thêm không? Về bài hát chết người mà tụi mình sắp biểu diễn.”
Thực sự cậu ấy chỉ muốn được nói cụm từ
“bài hát chết người” hoặc cái gì đó…?
“Hisako, hay tụi mình tạo một phong cách chơi ghita mới chẳng hạn.”
“Gì cơ…?”
“Jimi Hendrix từng chơi nhạc bằng răng của mình. Van Halen dùng bộ gõ. Jonsi thì sử dụng cello. Bây giờ đối với cậu, tay guitar chính của Girldemo, nếu có thể tạo ra một phong cách hoàn toàn mới thì nhóm chúng ta sẽ được đưa lên một tầm cao mới! Nó sẽ làm fan của chúng ta điên đến mất trí mất, cứ như những chú quạ biến thành gà cụt đầu vậy ”
“Tớ chắc rằng mấy cái phong cách kiểu đó đã bị phát hiện từ lâu rồi.”
“Nó là một cái gì đó... Đừng bỏ cuộc nhanh thế chứ… Ah, nếu thế này thì sao nhỉ?”
“Gì nữa?”
“Cậu sẽ để guitar trên giá đỡ, rồi cứ nhìn chằm chằm vào nó. Thấy chứ, nó là một điều hoàn toàn mới!”
“Thế thì tớ đánh guitar kiểu gì?!”
“Đừng bận tâm về vấn đề đó, cứ làm thôi! Okay, hãy thử điều đó khi trình diễn bài ‘Crow Song’.”
“Um… vậy, chỉ cần để nó trên kệ thôi à?”
“Uhm, và nhìn chằm chằm vào nó”
“Thế còn màn độc tấu guitar của tớ thì sao?”
“Đó cũng là guitar độc tấu đấy chứ! Mọi người sẽ phải ngạc nhiên, ‘Whoa, cô ấy đang làm gì vậy?’ và mọi người sẽ chú ý đến chúng ta hơn, hiểu chứ?”
“Mong là vậy…”
“Nhưng cậu sẽ chỉ đứng đó, rồi khoanh tay lại, và nhìn chằm chằm vào nó đúng chứ?.”
“Và đó cũng sẽ là khởi nguồn của đàn gà không đầu…”
“Naw, đây là lần thứ 2 rồi. Trước đây cũng có lần thế này và nó đã làm mọi người cảm thấy rất shock.”
“Thật á…?”
“Cậu đã có một phong cách của riêng mình rồi, không cần bận tâm đâu. Và chúng ta có thể nói với mọi người là chúng ta đã tạo ra nó. Nó sẽ được gọi là Hisako style.
“Mình thậm chí còn không được chơi…”
“Nào, giờ đến, tay chơi bass Sekine.”