Trans: KanzuNe

Editor: Tài Dảk

-------------------------

“Tuy có hơi đường đột, Kanie-kun… Nhưng cậu có muốn cùng tôi đến công viên giải trí chủ nhật tuần này không?”

Quả thật là rất đường đột đấy.

Một học sinh chuyển trường mà cậu hầu như không biết gì đang chĩa khẩu súng hoa mai kiểu cũ vào mặt cậu ngay trong lớp sau giờ học. Nếu không phải “đường đột” thì là gì nữa?

Kanie Seiya sững người trong đúng ba giây, rồi thì thầm đáp lại:

“Công viên giải trí sao?”

“Phải.”

“Tại sao chứ?”

“Tôi vẫn chưa thể nói với cậu được.”

“Và… tại sao lại là súng hoả mai?”

“Để cậu không chạy được.”

Đó là một khẩu súng tuyệt đẹp với màu trắng và được trang trí bằng những hoa văn kim loại phức tạp. Đáng lẽ ra nó phải khá nặng, vậy mà cô lại có thể giữ vững nó và dí sát nòng súng vào trán cậu.

Học sinh chuyển trường tên là… Sento Isuzu thì phải? Cậu cũng chỉ biết một cách mơ hồ về cô ấy thông qua những chàng trai khác ở trong lớp thỉnh thoảng nói về cô. Cô là một người mảnh mai, với mái tóc bóng mượt và đôi mắt to tròn, làn da không chút tì vết, tính cách thì trấm lắng, lạnh lùng, đôi môi cô đỏ mọng, mềm mại.

Nói không ngoa khi cô là một mỹ nhân (Hoặc đáng ra là như vậy nếu đang không cầm một khẩu súng hoả mai).

Cô là kiểu con gái mà bất kì người đàn ông nào cũng chớp thời cơ để mời cô đi hẹn hò (Và đáng lẽ ra là như vậy nếu không cầm một khẩu súng hoả mai).

Thật hãnh diện khi được một cô gái– người đã trở thành chủ đề bàn tán của trường kể từ khi chuyển đến– mời đi chơi (Đáng lẽ ra là vậy nếu… vân vân)

“À… ừm… Trước tiên thì tôi muốn chúng ta có chung quan điểm về một số vấn đề.” Seiya nói.

“Được.”

“Có phải cô định sử dụng thứ vũ khí gây chết người đó để gây áp lực buộc tôi– Kanie Saiya– phải chấp nhận lời mời của cô?”

“Phải.” Cô khẳng định chắc nịch.

“Vậy nếu tôi từ chối thì, cô sẽ giết tôi?”

“Phải.”

“Lời mời của cô là ‘cùng tôi đến công viên giải trí’. Nói cách khác, cô muốn ép tôi hẹn hò bằng vũ lực. Cách giải thích này có đúng không?”

Sento Isuzu vẫn dán chặt mắt vào Seiya và nhẹ nhàng gật đầu với cậu.

“Đúng vậy. Vậy câu trả lời của cậu?”

“Chà, để tôi suy nghĩ một chút…”

Một tiếng súng bất ngờ vang lên bên tai cậu. Quay ra đằng sau, cậu thấy viên đạn của súng hoả mai đã tạo ra một vết nứt ở bức tường phía sau. Cô bắn một lần nữa, và phát bắn thứ hai xuyên qua bức tường.

(Vậy không phải là đồ giả sao? Mà làm sao cô ấy bắn khẩu súng hoả mai đó liên tục được vậy?)

Khi Seiya vẫn còn đứng đó run rẩy, cậu cảm thấy nòng súng nóng hổi đó lại ấn mạnh vào thái dương cậu lần nữa.

“Vậy câu trả lời của cậu?”

Sau một hồi tưởng chừng như là vô tận, Seiya đành trả lời.

“...Tôi sẽ đi.”

Sau cùng thì, cậu làm gì còn sự lựa chọn nào khác? Cậu còn có thể đưa ra được những câu trả lời nào?

~

Cậu đang học học kì ba của năm thứ nhất cao trung khi mà cô gái xinh đẹp, bí ẩn này chuyển đến lớp cậu. Cô ngay lập tức bị bao vây bởi những cậu bạn muốn mời cô đi chơi, nhưng cô đều từ chối tất cả— và cuối cùng, cô lại chọn học sinh danh dự, Kanie Seiya.

Về mặt lí thuyết thì, cậu nên vui vì chuyện này mới đúng, nhưng điều đó chỉ đúng khi cô gái trước mặt cậu là người bình thường. Chính khẩu súng hoả mai đó đã phá hỏng chuyện này.

Seiya thích được phụ nữ yêu mến, nó giúp làm tăng danh tiếng của cậu. Nhưng cậu lại không thích bị ràng buộc bởi bất kì người phụ nữ nào bởi vì đó không phải là phong cách của cậu.

Sự thật thì, Kanie Seiya là một tên tự luyến, một tên tự cao đúng nghĩa. Trong trường hợp này, việc cậu trở nên kiêu ngạo là chuyện không thể tránh khỏi. Cậu có một cái đầu nhạy bén, và trên lớp cậu luôn đứng đầu. Cậu cũng khá điển trai và không kém phần tao nhã. Cậu ấy cũng cực kì khoẻ, có nhiều tài lẻ và nhìn chung có thể đạt được bất kì điều gì mà cậu toàn tâm toàn ý.

Tệ hơn nữa, bất cứ khi nào ra ngoài, nếu tình cờ nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên gương hoặc cửa, cậu sẽ lại lạnh lùng đưa tay vuốt tóc và tự nhủ rằng: “Nhìn ổn đấy, Seiya.”

Nếu một thằng trong lớp nói với cậu rằng, “Mày may thật đấy, Kanie. Điểm mày cao thật.”, cậu sẽ trả lời rằng, “Tất nhiên là vậy rồi. Dù sao thì tao cũng có cái đầu thông minh mà.”

Nếu một bạn gái nói với cậu rằng, “Kanie-kun, cậu đẹp trai quá.”, cậu sẽ trả lời lại rằng, “Không cần cậu phải nói tôi cũng biết, đương nhiên là vậy rồi.”

(Đó là lí do tại sao mình không có bạn hay bạn gái. Tuy vậy, mình không hề cô đơn, không hề cô đơn chút nào… Chết tiệt— một thiên tài như mình thì cô đơn là không thể tránh khỏi.)

Vậy thì tại sao giờ— Kanie Seiya vĩ đại và thông minh của chúng ta— lại bị ép phải đi hẹn hò với một cô gái nguy hiểm và bất ổn như vậy cơ chứ?