Black Maria – Căn cứ Đơn vị 0.

Richelieu, thủ lĩnh của tổ chức, điều hành tất cả các Đơn vị từ Đơn vị 1 tới Đơn vị 7, và không thuộc bất kỳ đơn vị nào trong số đó.

Vậy nên cô gọi nơi ẩn náu của mình như vậy cho thuận tiện.

“Tới rồi sao? Xin hãy chọn chỗ thích hợp để ngồi đi.”

Nơi đây là một trong hơn một trăm căn cứ tạm thời nằm rải rác khắp vương đô với các địa điểm thay đổi liên tục hàng tuần.

Đằng sau quán cà phê nhỏ gọn tọa trên con phố chính tại Tây khu của thành phố, còn được gọi là khu vực quý tộc.

“Có mỗi cậu thôi sao Shizu? Cathy sao rồi?”

Con mắt trái được che đi bởi vải đen còn con mắt phải nhắm chặt liếc qua khe hở trên tấm vải.

Không thứ gì phản chiếu lại trong đôi mắt của Richelieu.

Tuy nhiên, trước khi Shizuru kịp mở miệng đáp, cô ấy lại hỏi, “Cậu muốn ta làm gì?”

“…Hôm qua cô ấy đánh nhau toán loạn với Lady.”

“Tại sao vậy?”

“Etto…”

Shizuru không biết nói gì trước câu hỏi mang thái độ thờ ơ của Richelieu như vậy.

Nhưng không trả lời cũng không phải là cách để tiếp tục, sau một tiếng thở dài, cậu bắt đầu giải thích.

“Hôm qua, sau khi từ phòng khám trở về căn cứ, tôi đã đụng phải Cathy đang say.”

Cậu đã nhiều lần nhắc nhở cô kìm chế lại bản thân, nhưng quả nhiên cô vẫn đâu đóng đấy.

Vẫn giống hệt trước kia.

Có rất nhiều hận thù nhắm vào Casca, nhưng tuyệt nhiên không một ai dám tìm cách trả đũa cô lúc đang say cả.

Tuy cô là một con nhóc xấc xược nhìn qua ai cũng biết, nhưng cô vẫn khá chừng mực trong cách cư xử của bản thân.

Còn khi say, cô mất hết những thứ chừng mực đó, khiến cô càng trở nên hung dữ hơn, chỉ cần sơ ý đụng chạm tới cô thôi thì cũng đủ gặp ông bà ông vải.

“Lúc đó tôi lo không biết cô ấy có tự mình quay trở về căn cứ được không, nên tôi đành phải dìu cô ấy. Rồi tôi đưa cô ấy tới một nhà trọ gần đó để nghỉ ngơi một chút――”

“Đủ rồi, ta hiểu rồi. Mà Cathy có mặt hay không cũng chẳng thay đổi gì, thế nên cứ tiếp tục hành sự đi.”

Nói điều đó với một cá nhân chủ chốt của tổ chức khá tệ, nhưng đó là sự thật.

Shizuru, như đã được mời, ngồi xuống một chiếc ghế thích hợp rồi đưa bản báo cáo cho Richelieu.

Tờ giấy được viết bằng chữ nổi. Mọi người trong mỗi Đơn vị đều phải học để một người mù như Richelieu có thể đọc được.

“…Fumu.”

Nhanh chóng lướt đầu ngón tay trên từng dòng, Richelieu đọc bản báo cáo.

Sau khi đã đọc hết trong vòng chưa đầy mười giây, cô đốt báo cáo đi bằng ngọn đèn trên bàn.

“18 yêu cầu tháng này, dẫn đầu là thợ kim hoàn Edmond. Không tệ.”

“Làm ăn tốt đẹp thế này tôi cũng vui lắm…Haha.”

Richelieu bộc lộ thái độ thờ ơ, cô coi việc giết người là một công việc kinh danh.

Thở dài, Shizuru gật đầu đáp lại.

“Cơ mà, ngoài cô ra, hình như vẫn còn vấn đề với việc xử lý hậu kỳ chi tiết đấy. Việc chia ra làm bảy Đơn vị làm tăng khối lượng công việc chúng ta có thể đảm nhận lên, nhưng chúng ta cần phải suy xét tới những vấn đề như vậy chứ?”

“Nếu phân công ra loại Đơn vị chuyên dụng cho việc thu thập tình báo và xử lý hậu kỳ thì sẽ rất tuyệt. Nhưng ở thời điểm hiện tại, từng Đơn vị vẫn sẽ phải tự mình thu thập thông tin về các mục tiêu.”

“Tôi hiểu rồi. Được, chúng tôi sẽ xem xét.”

Tonton, Richellieu gõ ngón tay xuống bàn hai lần.

Đó là thói quen mỗi khi cô muốn thay đổi chủ đề.

“Còn về Ludmilla thì sao? Oh, cậu không cần phải trả lời đâu. Nhịp tim của cậu đưa ra cho ta một ý tưởng khá hay đấy.”

Ngoại trừ thị giác ra, mọi giác quan của Richelieu đều rất siêu phàm.

Nếu muốn, cô có thể không cần dùng tới gậy vẫn dễ dàng chạy qua con phố đông đúc mà không đụng phải bất kì ai, hoặc cô có thể nghe thấy tiếng kim rơi từ khoảng cách rất xa, thậm chí cô còn nắm bắt được trạng thái tâm trí của người khác chỉ bằng nhịp tim và nhịp thở của họ.

“Vẫn chưa hài lòng với phân đội của mình à? Có vẻ như cô ta không được hòa hợp với Đơn vị lắm nhỉ.”

“…Hầy. Cô biết Cathy mà, bọn họ có thể chí chóe nhau mọi lúc nhưng mọi chuyện cũng không kéo dài. Hai người đó…không, ba người đó. Không có nhiều đâu.”

“Giải quyết càng sớm càng tốt. Sự bất hòa trong Đơn vị sẽ cản trở rất nhiều đến tỉ lệ thành công trong nhiệm vụ của cậu.”

Việc Lady và Casca liên tục gây gổ với nhau không phải là chuyện gì đó mới lạ.

Để mà nói thì mấy cô gái đó rất hạn chế cãi vã khi nhắc tới từ công việc.

Nói tóm gọn lại thì họ có thể thay đổi trạng thái nên không có vấn đề gì cả.

Tuy nhiện, không phải tất cả đều có thể ngay lập tức chuyển đổi giữa đời tư và đời sống xã hội như vậy.

Về khoản này, Ludmilla là tiêu biểu.

“Đáng lẽ ra đó phải là để Đội trưởng xử lý nhưng mong đợi vào Cathy thật vô ích. Cậu phù hợp với việc đó hơn.”

“…Hiểu rồi.”

Không có ý kiến hay phản bác, Shizuru chấp nhận.

Richelieu ngạo mạn hơn bất cứ ai khác, cô sẽ không để ý kiến của bất cứ ai khác lấn át những gì bản thân đã quyết định thành tiếng.

Shizuru thấm nhuần điều đó từ trong xương tủy.

“Trong khoảng thời gian này, cậu hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ cùng với tất cả thành viên của Đơn vị 3, đó là một ý kiến hay. Theo báo cáo, vì ta đã gửi Ludmilla đến đó nên tất cả các yêu cầu chỉ có thể hoàn thành trên quy mô cá nhân đúng không.”

Richelieu đốt sạch từng báo cáo mỗi khi cô đọc xong, nhưng cô nhớ như in những nội dung được ghi trong chúng.

Tất cả, tính cả những gì cô ấy đã đọc từ khi thành lập Black Maria 10 năm về trước.

“Được rồi, vậy thì ta giao cho cậu một việc đây.”

Như để diễn tả, Richelieu lấy ra một tờ giấy cùng cây kim có đầu tròn, chạm lên từng chút một.

Rồi cô đưa tờ giấy cho Shizuru, trong vài giây cô đã đánh xong một câu bằng chữ nổi.

Cậu vuốt qua dòng chữ, cảm thấy có gì đó khó chịu.

Ngay sau đó, biểu cảm cậu cứng lại, đúng như dự đoán.

“Đây là…”

“Đây là lời mời đến bữa tiệc chào mừng. Ludmilla gia nhập tổ chức vào một thời điểm không thích hợp, vậy nên nó có hơi muộn.”

Vị trí là một khu ổ chuột tại Đông khu của vương đô.

Đối thủ là một tổ chức tội phạm mới nổi đã tham gia vào nhiều hoạt động phi pháp.

“Cậu từng nói là khu ổ chuột dạo này đang trở nên ồn ào, giờ nó sẽ trở nên yên tĩnh hơn thôi.”

Đã một thời gian dài rồi mới có một vụ lớn đến như vậy, với hơn một trăm mục tiêu.