Đây là lời tự sự của Heinz.

“Rồi dần già, việc kinh doanh cứ thế sa sút…”

Hai năm trước, cha tôi qua đời.

Khi còn sống, cha tôi từng nói Tiệm bánh Hansel chính là đối thủ của ông.

Cha cũng dạy tôi cách nướng bánh, nhưng ông lại lâm chung trước khi tôi kịp làm chủ kỹ nghệ này.

Nói thật hương vị bánh của Heinz có thể đã dần mất đi.

Và rồi, số lượng khách hàng cũng giảm đáng kể.

Ngoài Tiệm bánh Hansel, vẫn còn một cửa hàng nữa mới mở, tôi đã nghĩ họ sẽ chuyển sang đó.

Cửa hàng chúng tôi cũng đã giảm giá để cạnh tranh, nhưng việc kinh doanh lại càng trở nên tồi tệ hơn.

Và dạo gần đây, số lượng khách quen cũng đã giảm, khách hàng còn nói về Tiệm bánh Hansel.

Ừ, chúng tôi biết mà.

Tôi đã bí mật tới mua thử bánh mì từ Tiệm bánh Hansel và…

Nó rất ngon.

Tôi hiểu rồi.

Tiệm bánh Hansel tập trung vào hương vị của đa dạng các loại bánh ngọt mà chủ tiệm rất giỏi, trong khi Tiệm bánh Heinz lại cạnh tranh về giá cả và vị trí, và còn có cả các tiệm bánh mới, đây là cấu trúc tổ chức chung của các cửa hàng quanh khu vực này…

“Vậy ông định làm gì với cửa hàng của mình đây, Heinz?”

“…Tôi định bán tiệm bánh rồi để vợ và con gái chuyển tới một căn nhà thuê. Cửa hàng này tồn tại từ thời của cha tôi, nhưng mà tôi lại không đủ giỏi…”

“Ừm…”

Heinz cúi đầu còn chủ tiệm thì ngẫm nghĩ.

“…Chủ tiệm?”

“Hửm?...Sao thế, Erwin?”

“Giờ mà thuê ông ấy, thì công thức làm bánh của chúng ta có bị ăn cắp không?”

Trước câu hỏi của tôi, chủ tiệm kiên quyết trả lời.

“Ta biết rõ mà. Thợ làm bánh học cách nướng bánh từ cửa hàng khác để đánh cắp công thức. Là điều ai cũng biết… Được, tôi hiểu rồi!”

“…!?”

“Heinz, làm việc ở đây đi! Hiện tại bếp của tôi chỉ có mỗi trẻ con làm thôi. Tôi sẽ nghiêm khắc với ông lắm đấy!”

Mặt Heinz rạng rỡ trở lại.

“Vâng.”

Nhưng rồi tôi mở miệng.

“Nếu vậy thì chủ tiệm…”

“Hửm? Khuôn mặt đó lại nghĩ ra cái gì rồi đúng không?”

“Không…không phải gì to tát lắm đâu.”

“….?”

“Tiệm bánh Heinz… Ông có muốn để bọn cháu mua lại không?”

“Cái cửa hàng lớn đó à?”

“Vâng… Cháu cũng chưa từng tới Tiệm bánh Heinz bao giờ, nhưng cũng thấy bên ngoài vài lần lúc đi dạo. Nằm ở một con phố sầm uất nhiều người qua lại, có sân trước và trong nhà cũng rộng rãi đúng không ạ?”

“Đúng thế. Cha tôi cũng nói ông ấy rất chú trọng tới vị trí và kiến trúc trước khi mở tiệm bánh.”

“Ra là vậy ạ? Nếu phải mua bán thông qua một bên bất động sản bình thường thì chắc giá sẽ rất cao. Nhưng nếu bây giờ cháu nhờ Heinz-san thì có thể thuê mặt bằng… Được không?”

“Ừm. Đang gặp khó khăn tài chính tới mức này, tự tôi quản lý cũng không xong, thà là để người khác tiếp quản…”

“Hmm…”

“Suy tính của cháu là như thế này.”