Đây là một câu chuyện có thật được kể từ một người ban của tôi
Thôi nào, đừng nhìn tôi bằng ánh mặt như vậy chứ, như thể bạn sẵn sàng nghi ngờ những gì tôi sắp nói vậy. Đó là một câu chuyện có thật nhưng không ai tin tôi cả, dù thế nào đi nữa tôi chỉ muốn một ai đó lắng nghe câu chuyện của tôi thôi.
Cảm ơn! Tôi tin một người dễ thương như bạn sẽ luôn là một người lắng nghe tốt.
Khoan! Khoan đã! Tôi không có ý câu khách rẻ tiền như vậy, làm ơn.
Tôi hứa sẽ không có những ý định đen tối gì đâu.
Nó có ngụ ý rằng một người dễ thương như bạn có thể dễ bị những ý định đen tối của người khác du dỗ. Nhưng tôi không bao giờ có ý định đó, vậy nên xin bạn hãy bỏ qua những nghi ngờ đó.
Được rồi, chỉ 50% thôi, xin hãy lắng nghe nó một nữa thôi.
Vâng, vâng, cảm ơn bạn rất nhiều. Chúng ta hãy đến quán cafe gần đó nhé!
Hãy cho tôi sự chú ý của bạn, cho đến lúc thanh toán hóa đơn.
… Phew. Mọi thứ đã ổn thỏa.
Tôi muốn kể cho bạn về ‘truyền thuyết thành phố’.
Oh, điều đó có khiến bạn thích thú không?
Có vẻ ánh mắt bạn đã nói lên điều đó.
Nó có rất nhiều cái tên, chẳng hạn như ‘văn học dân gian’, ‘những câu truyện trước lúc đi ngủ’, thậm chí là ‘truyện ma’.
Huh! Bạn còn thật sự quan tâm chứ?
Tôi đoán những người dễ thương như bạn rất thích những câu chuyện huyền bí đó.
Vì vậy, ‘truyền thuyết thành phố’.
Thông thường, những câu chuyện như thế này là do một người nghỉ ra hoặc chỉ kể lại một câu chuyên củ với một chút thay đổi để hợp với thời đại.
Ví dụ! Ban có biết truyền thuyết về ‘ búp bê Mary-san’ không?
Đó là một câu chuyện thật đáng sợ về một cuộc điện thoại mà khi kết thúc bạn sẽ nghe được một lời nói lạnh tới tận sương sống:”Xin chào, là mình đây. Mình đang ở ngay sau lưng bạn đây!”
Đó là một câu chuyện được kể cách đây nhiều năm trước, với tên gọi là ‘Cuộc gọi của Riko-chan’.
Khi bạn gọi đến một số công ty ở Nhật, bạn sẽ nghe được câu thoại từ Riko-chan:”Xin chào, mình là Riko-chan đây, cảm ơn bạn đã liên lạc với mình”.
Về cơ bản, câu chuyện kể về một cô bé đã quăng đi con búp bê của mình, Riko-chan và vào một ngày bố mẹ cô ấy đi vắng, cô ấy nhận được một cú điện thoại với lời nhắn:”Xin chào, là mình Riko-chan đây! Bạn còn nhớ mình chứ,tại sao bạn lấy vứt bỏ mình như vậy? Mình muốn gặp lại bạn. AH! Cậu không cần tìm mình đâu vì mình đã ở bên cạnh cậu rồi, phía sau câ…...”
Đây là cách các truyền thuyết được kể qua các thế hệ
Và hôm nay tôi muốn kể cho bạn về một Vampire huyền thoại.
Hmm? Bạn nói Vampire không phải là một truyền thuyết sao?
Vâng, thực tế thì Vampire không tồn tại. Những cầu chuyện về Vampire sinh ra khi có một số tin đồn về một người lập dị, là ma quỷ và họ cần uống máu người để sống.
Có thể có một số người thích thưởng thức máu của sinh vật. Tuy nhiên những thói quen lập dị đó không đủ để kết luận họ là quái vật được.
Những cầu chuyện cứ tiếp trục lan ra rộng rãi và được thêm
một số chi tiết qua mỗi lần kể, dần dần ma cà rồng trở thành một con quái vật huyền thoại.
Tóm lại, mọi thứ chỉ bắt đầu từ tin đồn, nhưng đã có một số sự tồn tại được xác nhận qua thời gian.
Và thực sự… Có một con Vampire đang tồn tại trong thành phố này.
Oh… Tôi hiểu vì sao bạn không tin tôi, nhưng tôi không thể phủ nhận nó vì nó là sự thật.
Đã năm phút trôi qua. Bạn nghĩ như thế nào? Bạn có muốn nghe tiếp câu chuyện của tôi không?
Haha, bạn nói đúng. Chúng ta vừa gọi cafe mà, chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện này. Cảm ơn!
Về con ma ca rồng tồn tại trong thành phố này…
Nó thực sự đã chết.
Và chúng ta sẽ thực an toàn mãi về sau.
Gì vậy? Vẻ mặt thất vọng đó là sao?
Ah, tôi hiểu. Bạn muốn nghe nó một cách chi tiết hơn đúng không?
Bạn sẽ lắng nghe hết câu chuyện chứ?
Phải vậy chứ.
Tôi sẽ bắt đầu ngay bây giờ, bạn nghe lắng nghe một cách kỹ càng nhé.
Đây là một câu chuyện về một cô bé ma ca rồng dễ thương đã từng sống trong thành phố này.
Đầu tiên-
Để tôi bắt đầu cho bạn bằng câu chuyện về nghi thức ‘liên lạc với người chết’.