“Đ-, đùa sao……?”
Akane đang mở to đôi mắt và run rẩy tại căn nhà bếp.
Kỳ tích đã xảy ra. Từ trước cho đến giờ cô đã chiên ngàn cái hay vạn cái trứng ốp la rồi. Nhưng mà, cái lòng đỏ ngay trước mắt cô hoàn toàn khác hẳn.
Thứ vừa rơi ra từ vỏ trứng—là trứng 3 lòng đỏ.
Cô đã từng thấy trứng hai lòng đỏ, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy tận 3 lòng đỏ.
Akane vội vàng tắt bếp. Tim vừa đập thình thịch, cô vừa lấy smartphone chụp lại làm bằng chứng. Cô mở ứng dụng nhắn tin lên và gửi cho Himari, nhưng lại chẳng có tin hồi đáp. Ngày hôm nay là ngày nhỏ làm thêm nên có lẽ là chưa kiểm tra tin nhắn.
—Mình muốn chia sẻ niềm vui này thật nhanh với ai đó quá……!
Akane hết sức sốt ruột. Cô biết giữ một mình trong lòng thì sẽ chẳng thể nào thỏa mãn được.
Saito thì đang ở trong phòng học trên lầu 2, lúc ban nãy mới vừa cãi nhau nên khó mà bắt chuyện với cậu. Cơ mà bản thân đi làm lành với cậu cũng khó nữa.
—Mau đến đây xin lỗi tôi đi chứ! Tôi sẽ cho cậu xem trứng 3 lòng đỏ mà!
Akane vừa lườm lên trần nhà, vừa gửi đi ý niệm, nhưng chả có dấu hiệu Saito sẽ đi xuống.
—Thật chẳng sáng dạ tí nào cả mà!
Hết cách, Akane cầm theo cái chảo trứng mà bước lên lầu.
Khi cô nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng học thì Saito đang đọc sách bỗng giật mình.
“Cậu biết là tôi đến đây……là vì chuyện gì rồi ấy nhỉ……?”
“Cô đến để nhấn mặt tôi vào cái chảo đang còn nóng……?”
“Ai đi làm chuyện như thế! Gợi ý là trứng rán!”
“Ra cô định móc mắt của tôi ra để rán hả!? T-. tôi không để cô làm như thế đâu!”
“Không phải! Nếu cậu quỳ rạp người xuống xin lỗi thì tôi sẽ nói cho nghe!”
“Lúc tôi quỳ rạp xuống, cô sẽ dùng chảo để gõ vào xương sọ của tôi á……!?”
“Mồ~! Thôi đủ rồi, nhìn này! Lúc tôi đập trứng ra được hẳn 3 lòng đỏ đó!”
Akane không chịu nỗi nữa nên đưa cái chảo về phía Saito.
“Trứng 3 lòng đỏ!? Hay thế! Lần đầu tiên mới thấy luôn!”
“Vi diệu quá đúng hông~!!”
“Cho chụp một bức với!”
“Được thôi.”
Thấy Saito bất ngờ vì nó, Akane khoan khoái làm sao ấy.