Trên sân thượng, vào một ngày chiều hoàng hôn tuyệt đẹp.
Amamiya được yêu cầu có mặt tại đây, ở đó có một cô gái xinh đẹp, Yukimichi Ayaka đang đợi cậu.
Cô giống như một nữ chính trong thế giới này, cô có đủ mọi yếu tố để khiến các chàng trai say đắm. Ngoại hình xinh đẹp, chơi thể thao giỏi, điểm số luôn nằm ở top đầu và tính cách duyên dáng như một thiếu nữ.
Lí do tại sao cô gọi một kẻ tầm thường như Amamiya Takaaki là......
"Takaaki-sama. Tớ thích cậu, liệu cậu có thể làm bạn trai của tớ......?"
Amamiya ấn tượng với sự nhút nhát của cô khi cô thổ lộ tình cảm của mình với cậu.
Liệu có người đàn ông nào sẽ từ chối cơ chứ? Không!
"Tuy bản thân tớ không có gì đặc biệt, nhưng xin hãy chăm sóc tớ!"
"Takaaki-sama....."
Ah, cuộc sống mơ ước của tôi sắp được bắt đầu...
"Xin hãy chết đi."
Đùng. Một âm thanh khô khúc vang lên.
Cậu đã bị bắn. Một viên đạn bắn thẳng vào tim cậu.
Amamiya ngã gục tại chỗ, phần ngực đồng phục của cậu nhuốm một màu đỏ tươi.
"Cậu nghĩ cậu có thể trở thành người yêu của tôi với mức độ tỏ tình này thì cậu đã sai lầm rồi. Ohohoho!"
Yukimichi cười lớn trong khi thổi làn khói bốc lên từ nòng súng.
Ánh mắt cô nhìn xuống Amamiya, lạnh lẽo và điên cuồng.
Cô là một kẻ tâm thần.
GAME OVER.
Vai cậu chùng xuống khi màn hình hiện dòng chữ "GAME OVER" với một vũng máu.
Cậu đã mua con game tình cảm này từ cửa hàng second-hand rất lâu về trước và đã chơi đến tận nửa đêm khi vừa mới về nhà, nó khiến dưới mắt cậu đã hình thành những quầng thâm.
Tại sao game tình cảm này lại trở nên bi kịch ở nửa sau trò chơi?
Có một mô típ trong nhiều trò chơi là các nữ chính có thể bị chinh phục và mọi thứ tiếp diễn một cách bình thường ở giai đoạn đầu, nhưng những câu chuyện ở giai đoạn sau đó lại hoàn toàn khác.
Có thế giới nào mà trong đó các nữ chính lại mang súng vào trường như vậy chứ!
Lần đầu mà chọn trúng cái kết bị giết.
Cái kết này đã khiến cậu cảm thấy tồi tệ.
Cậu buộc phải thoát con game này trong khi đang cầm điều khiển trên tay.
Đối với con game cũ có giá 680 yên, nó còn rất nhiều thứ chưa được khám phá, nhưng Amamiya không còn sức để chơi nữa.
Cậu đã mua trò chơi này để làm tài liệu tham khảo cách làm quen với những cô gái xinh đẹp, nhưng cuối cùng cậu chẳng đạt được kết quả gì.
Con gái ngoài đời không thể thích nhân vật chính một cách dễ dàng hay có những hành động skinship quá mức như trong game.
Đây không phải là chế độ dễ.
"Mình đang cảm thấy ổn khi có mối quan hệ tốt với Karina-san, nhưng mình sẽ làm gì nếu lỡ khiến cô ấy giận? Nó có thể sẽ có kết cục giống với Chika...."
Những hình ảnh ngày hôm đó khi cậu tỏ tình với Tojo lại quay trở lại, nhưng cậu không cảm thấy buồn nôn nữa.
Đó là dấu hiệu cho thấy cậu đã bình phục kể từ hôm đó.
Điều quan trọng là cậu đã trở thành bạn thân với Karina, một cô gái đời thực thậm chí còn xinh đẹp hơn nhân vật trong game.
Chỉ cần được trò chuyện với cô, cậu hoàn toàn quên sạch những thứ tiêu cực.
"Nhưng nếu mình dính líu đến những cô gái như Takasaki ngày hôm đó, Karina-san sẽ lại gặp rắc rối...."
Nếu được hỏi liệu cậu có phải là người phù hợp với Karina hay không, cậu có thể tự hào nói không, đó là tình huống hiện tại của Amamiya.
Nói một cách đơn giản, có quá nhiều điều không chắc chắn và cậu không biết nên bắt đầu từ đâu.
Trên các trang mạng và trong video, cậu coi những thứ như "Làm thế nào để trở nên ngầu hơn? và "Làm thế nào để trở nên đẹp trai?". Nhưng dường như không có thông tin nào bổ ích cho cậu.
"Mình muốn trở thành một người đàn ông xứng đáng với Karinaaaa...."
Amamiya hét lên nhưng nhanh chóng kiềm giọng lại, vì em gái cậu đang ngủ ở kế bên và nó có thể gây phiền phức cho hàng xóm.
Là một người bạn của Karina, Amamiya thực sự muốn thay đổi.
.
.
.
Sáng hôm sau.
Amamiya rời khỏi nhà rất sớm để tránh gặp Tojo ở trên đường tới trường.
Anna nhìn cậu với vẻ mặt kì lạ, nhưng cô nhanh chóng không bận tâm tới điều đó nữa.
Mối quan hệ này sẽ kéo dài bao lâu?
Amamiya biết rằng Tojo đã chỉ ra rất nhiều thiếu xót của cậu và hoàn toàn từ chối cậu, nhưng cậu biết rằng điều này là do sự cẩu thả của bản thân.
Nên nếu có thể, cậu cũng muốn được bắt đầu lại với Tojo, như một người bạn.
"Mình...."
Amamiya cũng gặp rắc rối trong việc thay giày ở trước cửa.
(Mình sẽ cố làm thân với Karina hơn.)
(Mình sẽ trở thành người bạn xứng đáng với Karina.)
(Và sẽ cố làm lành với Tojo.)
Cho dù hoàn thành tất cả điều này rất khó nhưng tôi sẽ cố gắng.
"Chào buổi sáng, Takaaki-kun! Hôm nay thật là một ngày đẹp trời!"
Có ai đó đã vô nhẹ vào lưng cậu.
Khi cậu bất ngờ quay lại, có một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạc đang gần như đỏ mặt vẫy tay với anh.
"KKKK-Karina-san!?"
"Mouuu, cậu đừng gọi tớ như thế nữa."
"Ka...Karina."
Amamiya thì thầm sửa lại lời nói, bị mê hoặc bởi một tiểu quỷ Karina, người khoanh tay sau lưng và tinh nghịch nói ra điều đó.
Mặc dù gần đây cô là người cậu nói chuyện nhiều nhất, nhưng cậu vẫn chưa quen với điều đó.
"Chà, hãy cùng đến trường thôi. Giờ vẫn còn sớm nên chúng ta từ từ đi bộ nhé."
"Y-Yeah. Hãy làm như vậy, hãy làm như vậy...."
"Fufu, Takaaki-kun. Giọng cậu run quá đó. Có lẽ dù chúng ta đã làm nhiều điều vui vẻ với nhau nhưng cậu vẫn còn lo lắng phải không?~"
Những học sinh ở gần đó đều hướng sự chú ý đến lời nói dễ gây hiểu lầm của Karina.
"Nhiều điều vui vẻ" mà cô đề cập đến là những cuộc đi săn và thu thập nguyên liệu trong các hầm ngục, và cô chắc chắn không cố ý nói chúng theo một cách nào đó.
(Đây chắc chắn là nó rồi... những lời nói ngây thơ của Karina!)
Cô thực sự không có ý định xấu nào trong lời nói, cô ấy chỉ là quá hồn nhiên.
Tuy nhiên, điều đó là quá đủ để khiến Amamiya phải xấu hổ.
Vì cậu là một người kém giao tiếp, nên không có cách nào để cậu xóa bỏ hiểu lầm với những người xung quanh, cậu chỉ bước tiếp với khuôn mặt đỏ bừng.
"Này, không biết Takaaki-kun có tham gia câu lạc bộ nào không vậy? Tớ đang thuộc câu lạc bộ về nhà đó."
Vì Karina luôn đăng nhập vào "Arcadia Fantasy" trước cậu nên rõ ràng là cô ấy không thuộc bất kỳ câu lạc bộ nào, nhưng không có cái gọi là "câu lạc bộ về nhà" đâu.
"Tớ cũng không thuộc câu lạc bộ nào cả, có chuyện gì à?"
"Thật ra thì..... thế này.... cái đó...."
"Chà, tớ không hiểu cậu nói gì cả....!?"
Amamiya bất ngờ trước sự ấp úng của cô trong khi đang cố gắng nói một cái gì đó.
"Thật ra có một câu lạc bộ mà tớ đang cân nhắc từ lâu. Tớ không biết liệu tớ có thể cùng Takaaki-kun tham gia nó..."
"Một câu lạc bộ?....."
Amamiya, một người kém giao tiếp, không bao giờ có ý định tham gia một câu lạc bộ nào.
Không phải là cậu không thích những người trong câu lạc bộ hay tương tự vậy. Chỉ là cậu không nghĩ mình có thể làm tốt hoạt động câu lạc bộ.
Đó là lí do tại sao Amamiya hay né tránh các hoạt động câu lạc bộ mà yêu cầu làm theo nhóm.
(Để có thể thân thiết hơn với Karina, cậu không nên từ chối lời mời đó. Hãy bình tĩnh nào Amamiya Takaaki!)
"V-Vâng, nó ổn mà...."
"Yay, tớ biết cậu sẽ nói vậy mà, Takaaki-kun!"
"Ah, mà đó là câu lạc bộ gì vậy....?"
"Fufu, là câu lạc bộ Nghiên cứu Game đó, đúng sở thích của chúng ta."
"Câu lạc bộ Nghiên cứu Game..... Ah, đúng là có câu lạc bộ ấy thật."
Khi mới vào trường, Amamiya đã từng nghe về nó trong buổi giới thiệu câu lạc bộ ở nhà thể chất.
Đó là câu lạc bộ gây ấn tượng mạnh đến Amamiya nên cậu đã nhớ rất rõ.
(Mình nhớ có một đàn anh cuối cấp đã bị giáo viên chỉ trích vì đã làm phần giới thiệu một cách lòe loẹt....)
Ngay khi một bài hát anime được phát trên sân khấu nhà thể chất, một học sinh có vẻ như là hội trưởng câu lạc bộ Nghiên cứu Game đã xuất hiện trong làn khói trắng.
Anh cầm micro trên tay và rap về niềm đam mê của anh đối với game.
Tất cả học sinh lúc đó đều rất sửng sốt.
"Oh vụ đó à..... Tớ có nhớ nó, nó rất tuyệt vời."
"Phải, phải. Tớ đã luôn muốn tham gia từ hôm đó, nhưng tớ hơi xấu hổ khi chỉ có một mình.... và tớ không có người bạn nào có cùng sở thích tham gia câu lạc bộ cả. Nên tớ nghĩ đây là một cơ hội để thân thiết hơn với Takaaki-kun."
Amamiya đã hoàn toàn bị thuyết phục.
Amamiya, một người yêu thích game không thể từ chối lời mời của cô, hoàn toàn không có lí do nào để từ chối.
"Vậy thì..... sao chúng ta không đi đăng ký vào buổi chiều này?"
"Fufu, tớ cũng nghĩ giống cậu đấy. Đó là lý do tại sao cậu là cộng sự của tớ. Tớ chắc chắn rằng Takaaki-kun và tớ đã bị ràng buộc bởi sợi chỉ đỏ của số phận….”
"Eh....!?"
Mặc dù Amamiya đang cố gắng không hiểu sai ý nhưng cậu không thể không mong đợi về những gì cô vừa nói.
"Nah. Tớ chỉ đùa thôi, cậu xấu hổ trông đáng yêu lắm."
Tuy nhiên, Karina lè lưỡi, nháy mắt và nói với cậu rằng cô ấy đang nói đùa.
Amamiya cảm thấy cậu đang gặp một nguy hiểm chết người.
Nếu cô gái xinh đẹp nhất trường cứ trêu chọc cậunhư thế này, cậu sẽ không thể giữ được trái tim của mình cho đến chiều.
"....... Này, hai cậu ở đằng kia, tớ có thể nói chuyện một chút không?"
Một giọng nói quen thuộc phát ra từ phía sau và Amamiya dừng bước.
Karina, người đang vui vẻ bước bên cậu, cũng dừng lại và nhìn với vẻ tò mò.
"Chào, Tojo-san? Cậu muốn gì ở chúng tôi à?"
Đó là bạn thuở nhỏ của cậu, Tojo Chika.
Cô đứng đó khoanh tay, vẻ mặt vô cùng không vui.
Amamiya cảm thấy phát ốm khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén mà anh đã cố quên đi một lần nữa và cố gắng chạy trốn khỏi hiện trường.
"Tôi chỉ có việc với Takaaki thôi, không phải việc của cậu."
Amamiya không thể trốn thoát khi Tojo đến gần và tóm lấy tay cậu.
Tojo có thể đoán trước được hành động của Amamiya vì họ đã biết nhau từ thời tiểu học.
"Cậu biết đấy, Tojo-san. Takaaki-kun có vẻ không thích điều này, nên cậu có thể dừng lại không?"
"Đừng bắt tôi phải nói lại lần hai. Tôi có việc với Takaaki-kun, không phải Nagase-san. Cậu đang cản đường tôi đấy nên cậu có thể đi chỗ khác không?"
Bầu không khí xung quanh họ dần nặng nề hơn.
Đó là bởi vì Tojo và Karina đang lườm nhau trong khi Amamiya thì đang ở giữa.